Khương Phục Tiên nhắm hai mắt thoải mái.
"Ha ha ha… phu quân… đừng cù lòng bàn chân của ta..." Khương Phục Tiên không nhịn được cười, Trần Mục trêu ghẹo nói: "Sư tỷ, ta cứ muốn cù."
"Hừ, đáng ghét!"
Khương Phục Tiên cười yêu kiều không ngừng.
Trần Mục chơi một lát, sau đó xoa ngón chân cho vị hôn thê, mỗi ngón chân đều được xoa chăm chú, rất nhanh chân ngọc trở nên hồng hào như phát sáng.
Xoa chân xong, Trần Mục tiếp tục nặn đùi cho vị hôn thê, từ mắt cá chân đến đùi, nặn nhẹ xoa khẽ, cẩn thận xoa bóp mỗi một vị trí.
"Sư tỷ, làm phiền nàng xoay người."
Khương Phục Tiên phối hợp xoay người, hai tay nàng ta gấp lại trên ghế, khuôn mặt đè trên cánh tay, thoải mái mà nằm sấp: "Phu quân, làm phiền dùng thêm chút sức."
"Không thành vấn đề." Trần Mục cởi khăn tắm ra, tiếp tục xoa bóp cho vị hôn thê.
Linh lực dương khí của hắn nồng đậm, vừa khéo có thể điều chỉnh khí âm hàn trong cơ thể Khương Phục Tiên.
Khương Phục Tiên cảm thấy rất thoải mái, toàn thân ấm áp, có vị hôn phu hầu hạ rất tốt.
Trần Mục xoa bóp hơn nửa canh giờ.
"Phu quân, cám ơn chàng."
"Sư tỷ, nên làm."
Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo nụ cười, vốn muốn để cho hắn làm ấm chân, kết quả lại biến thành xoa bóp toàn thân.
Trên mặt Trần Mục ẩn chứa ý cười, dịu dàng nói: "Sư tỷ, nàng có ăn hoa quả không?"
"Chàng đút thì ta ăn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3720566/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.