"Sư tỷ, muốn ăn đồ ăn nàng làm."
"Đợi lát nữa, sư tỷ làm cho chàng ăn, lần này đặc biệt ướp lạnh rất nhiều nguyên liệu nấu ăn."
"Sư tỷ, ăn cơm xong, chúng ta đi lướt sóng, bắt hải sản, buổi tối ăn đồ nướng."
Khương Phục Tiên gật đầu cười khẽ, ngạo kiều nói: "Vậy buổi tối chàng phải xoa bóp làm ấm chân cho ta."
Trần Mục gật đầu, cười đề nghị: "Sư tỷ, thế buổi tối nàng phải hát cho ta nghe."
"Ừm hừ, vậy phải xem biểu hiện của chàng." Hai tay Khương Phục Tiên đan chéo ở sau lưng.
Bọn họ trở lại giữa đảo, Khương Phục Tiên nấu cơm trước nhà gỗ ven hồ.
Nàng ta mặc váy trắng nhỏ ở bên trong, bên ngoài buộc tạp dề đen trắng, ngọc trâm trắng như tuyết cuộn mái tóc bạc lại, cách ăn mặc này rất có hương vị của bà chủ gia đình.
Rất nhanh, bữa trưa phong phú đã được chuẩn bị xong, Khương Phục Tiên lấy ra rượu trái cây tự chế.
Hai người uống chút rượu, ăn thức ăn, trước nhà gỗ vang vọng tiếng cười của bọn họ.
Cơm nước xong xuôi, Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới bờ biển, bọn họ lướt sóng tại bờ biển, sau đó vào trong biển sâu bắt hải sản, ban đêm nơi bờ biển tràn ngập mùi thơm.
Đêm khuya, sau khi đống lửa được dập tắt, Trần Mục làm ấm chân cho vị hôn thê, Khương Phục Tiên hát cho vị hôn phu nghe, cuộc sống của bọn họ trôi qua rất thú vị.
Bọn họ trải qua cuộc sống tiêu dao tự tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3720567/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.