🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phòng của Doanh Nghiêm tuy bừa bộn nhưng hầu như đều có liên quan đến Chấn Điền. Nếu không phải tranh ảnh thì cũng là đồ dùng anh từng sử dụng. Vì vậy dẫu có đang tức điên, gã cũng không dám hất đổ chúng đi.



“Tại mày! Nhất định là tại mày!” Gã gầm gừ, dùng một con dao rọc giấy liên tục cắt xé thứ gì đó trên bàn.



Dưới tay gã là một bức ảnh chụp một cậu con trai da trắng môi hồng, lúc cười lên vô cùng dễ thương. Nếu Chấn Điền có ở đây, anh nhất định sẽ nhận ra được người trong ảnh là cậu đồng nghiệp mới vào làm không lâu của mình.



Gương mặt của cậu ta trong bức hình bị rạch nát bấy, Doanh Nghiêm vừa cắt lại vừa khóc, sau đó vứt hết chúng vào sọt rác.



Vì sao mọi người luôn giành lấy Chấn Điền? Gã chỉ có mỗi mình anh mà thôi, tại sao họ vẫn không buông tha chứ?

Doanh Nghiêm đắm chìm trong cơn đau buồn không để ý từ phía sau lưng mình có một bóng đen chậm rãi tiến tới. Một tiếng phập thật lớn vang lên, theo sau đó là nhiều nhát đâm liên tiếp, sau gáy và lưng của gã bị chém đến chảy máu đầm đìa.



“Mày… mày là…” Doanh Nghiêm hộc máu lăn xuống sàn nhà, cố nhìn xem kẻ vừa tấn công mình là ai, hai mắt mở to sửng sốt.



“Mày không hiểu tiếng người sao? Anh ấy đã nói rằng không thích mày làm vậy!” Doanh Nghiêm nhìn những bức ảnh chụp trộm dán đầy phòng, kinh tởm nhìn gã, “Anh ấy không thích mà!”



Bàn tay cầm dao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cuc/3471928/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.