Nói thì dễ, làm lại khó. Một người từ bao giờ thay đổi thành ra như vậy, Doanh Nghiêm không biết chính xác được.
Cậu đành thử lùi về thêm một năm, tức là vào thời điểm Chấn Điền nói lời chia tay cậu. Có lẽ bắt đầu từ lúc đó cậu trở nên điên loạn chăng? Chỉ tưởng tượng việc anh không yêu cậu thôi đã khiến đất trời sụp đổ rồi.
Nhưng trong mắt Doanh Nghiêm, Chấn Điền là người tốt nhất trên đời. Nếu anh chia tay cậu thì nhất định do cậu là bên có lỗi.
Doanh Nghiêm hai mươi ba tuổi đang vùi đầu hí hoáy với thứ gì đó. Bên trong căn phòng của gã chất đầy đồ đạc bừa bộn, khắp nơi đều treo ảnh của Chấn Điền. Có những bức bọn họ chụp chung, cũng có những bức gã lén chụp. Các bức ảnh có người khác đều bị xé bỏ, chỉ giữ lại mỗi hình ảnh anh.
“Hôm nay chúng ta có thể gặp nhau không? Đã lâu rồi chưa gặp, em nhớ anh rất nhiều.” Doanh Nghiêm nói với điện thoại của mình, sau đó nhấn gửi.
Một lát sau gã nhận được tin nhắn hồi âm của anh: “Được.”
Chỉ vỏn vẹn một chữ đã đủ khiến Doanh Nghiêm vui sướиɠ cùng cực. Gã vội vàng lao vào nhà vệ sinh tắm rửa thay đồ, cạo đi bộ râu tua tủa của mình, ăn bận thật bảnh bao.
Lúc này đây gã chưa điên cuồng như năm hai mươi sáu tuổi, cũng chưa có sát khí tàn độc trong mắt như năm hai mươi tư tuổi, vẫn còn trông rất ra bộ dáng một chàng trai đến gặp người yêu.
Chấn Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cuc/3471927/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.