Sau giấc ngủ trưa, Mạnh Hạ như đã hứa, làm bánh cuộn thỏ trắng cho Ninh Thanh Uyển. Phần kem sữa đã được chuẩn bị từ tối qua, để trong tủ lạnh, phần còn lại làm khá nhanh. Ninh Thanh Uyển ngạc nhiên nhìn, cô thích ăn đồ ngọt nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc tự làm, cô không giúp được gì, chỉ đứng nhìn.
Mạnh Hạ bận rộn trong bếp, trên khuôn mặt trắng nõn nà là nụ cười dịu dàng. Ánh đèn từ trần nhà chiếu xuống tạo thành một lớp ánh sáng mềm mại bao phủ, như đang quay quảng cáo món ăn, mỗi khoảnh khắc đều làm người ta cảm thấy dịu dàng và tươi đẹp. Ninh Thanh Uyển nhìn đến ngây người, ngay cả cô cũng không nhận ra môi mình đang nở một nụ cười dịu dàng.
"Học làm đồ ngọt từ khi nào thế?''
Mạnh Hạ cầm bát kem sữa đã đánh bông, vừa phết kem lên bánh cuộn vừa nói, "Trước đây, lúc làm thêm học được."
Trước đây đương nhiên là trước khi xuyên sách, Ninh Thanh Uyển khẽ nhướng mày, lần trước cô hỏi Mạnh Hạ còn biết làm gì, cô không nhắc đến việc này, biết làm đồ ngọt, làm điêu khắc, làm nail, còn bao nhiêu điều thú vị nữa có thể khai thác.
Ninh Thanh Uyển đưa tay vào bát kem của cô, ngón tay dính chút kem sữa, Mạnh Hạ tránh không kịp, trách yêu, "Rửa tay chưa đấy?"
"Rồi." Ninh Thanh Uyển bình thản đáp.
Mạnh Hạ nghĩ cô muốn nếm thử vị của kem, liền hỏi, "Có ngon không? Có ngọt quá không?"
Ninh Thanh Uyển cười, tay vốn định phết kem lên mũi Mạnh Hạ, nhưng nghe vậy, ngón tay thon dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677626/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.