Đường Nghiên cũng biết người mà Bội Văn nói đến là Trương Mễ Nhã là bạn học cũng như bạn thân của cô Kỷ hơn mười năm rồi.
Đúng vậy, bọn họ đã biết nhau nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng phải biết về cô Kỷ, chỉ là Đường Nghiên không biết hỏi dì Trương nào, trực tiếp hỏi như vậy sẽ quá đột ngột rồi.
"Quên đi, để em suy nghĩ thêm." Đường Nghiên nói
Bội Văn trong điện thoại im lặng vài giây, "Tôi nghĩ chắc cũng không có vấn đề gì lớn, nếu hai người bọn họ thật sự có gì đấy thì cũng sẽ không đợi đến bây giờ, đến lúc quay về sẽ ổn thôi."
Đường Nghiên không nói gì, trong lòng cảm thấy bất an.
Bội Văn lại nói đùa: "Người phụ nữ đó sẽ không bao giờ ly hôn chồng rồi theo đuổi Lão Kỷ, đừng lo lắng cũng như suy nghĩ nhiều. Khi trở về nhớ mang cho tôi đồ ăn ngon nhé."
"Vâng, em sẽ làm vậy." Đường Nghiên đồng ý, "Chị Bội Văn, em không quấy rầy chị nữa, em quay lại quán trọ đây."
"Vào nhanh đi."
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Đường Nghiên đứng dậy, hít một hơi thật sâu rồi đi về phía nhà trọ.
Từ cửa sổ, nàng mơ hồ nhìn thấy một người đang ngồi trong phòng khách tầng một của quán trọ. Khi đến gần hơn, nàng nhận ra đó là Chu Khởi La, chị đang nhàn nhã ngồi pha trà, giống như là cố ý đợi ai đó.
Chỉ khi Đường Nghiên bước vào nàng mới nhận ra đối phương đang đợi mình
Đường Nghiên dừng lại, bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3729259/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.