(Cốc cốc cốc)
"Là ai mà muộn thế này còn gõ cửa nhỉ?" Lục Uyển, người ở gần cửa nhất, không nhịn được hỏi, hỏi ý kiến mọi người có nên mở cửa hay không.
"Không biết, cứ mở ra xem." Hạ Tử Hàm nói
Lục Uyển xuống giường, xỏ dép đi ra mở cửa, cô ngạc nhiên nói: "Là cô ạ." Sau đó cao giọng hét lên: "Đường Nghiên, cô của cậu đến tìm."
Đường Nghiên ngồi co chân trên giường viết báo cáo liềm đặt xuống, nàng cũng rất ngac nhiên khi thấy cô Kỷ đứng ở cửa.
"Cô đi ra ngoài ăn tối, mấy đứa có muốn ra ngoài ăn khuya không, cô mời." Kỷ Du Thanh cười hỏi mọi người.
"Được ạ!"
"Rất sẵn lòng!"
"..." Các cô gái đều hưng phấn như vậy, có người thay quần áo xuống giường, có người đi giày. Sự kinh ngạc đến quá đột ngột, khiến Đường Nghiên không đỡ được, cười gượng nói: " con tưởng.. cô Kỷ đã ăn tối rồi."
Kỷ Du Thanh sửng sốt một chút rồi nói thật: "Cô mới vừa dậy, không nghĩ là đã muộn như vậy rồi."
Cho nên, sự thật là cô Kỷ chưa ăn tối chứ đừng nói đến việc ăn cùng chị Chu, đối phương đã nói dối nàng, khiến cô suýt chút nữa hiểu lầm cô Kỷ, nghĩ đến liền mỉm cười tâm tình liền tốt hơn.
"Cô ơi, bọn cháu chuẩn bị xong rồi." Mọi người ra khỏi phòng, một nhóm năm người cùng nhau đi xuống lầu, rời khỏi quán trọ.
Lúc này đã là chín giờ địa phương, nhưng theo giờ Hoa Đô đã là mười một giờ, đường phố vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3729260/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.