Đang giải quyết các bài chuyên ngành được giao, thời gian cứ thế lặng lẽ trôi thẳng đến khi kí túc xá yên tĩnh bỗng náo nhiệt trở lại thì đã hơn tám giờ tối, mọi người mặt đều đỏ bừng, cười nói vui vẻ xem ra họ uống cũng không ít.
"Này Đường Nghiên tối nay cậu không tham gia thật đáng tiếc, mình nói cậu nghe, tối nay bọn mình được ăn tôm hùm Alaska to bự, còn gặp được các đàn anh rất đẹp trai nữa, đáng tiếc họ đều là hoa đã có chủ."
Đường Nghiên quay người cười nói: "Mình còn rất nhiều việc phải làm, thầy Ngụy giao bài mình còn chưa hoàn thành đây."
"Chậc chậc, mình cảm thấy cuộc sống hiện tại của cậu quả thực quá nhàm chán."
"Cuộc sống đại học rất ngắn cậu không định để lại những kỷ niệm đẹp sao?"
"..." mọi người mỗi người nói vào một câu, mỗi người đều có quan điểm riêng của mình.
Đường Nghiên bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút, sau đó trả lời mọi người: "mình nghĩ mục tiêu ở đại học của mình chính là học tập chăm chỉ."
Ngoài ra, vì nàng còn có mục tiêu muốn theo đuổi nên chỉ có chăm chỉ học tập và hoàn thiện bản thân nàng mới có thể tự tin hơn để sát cánh bên cô trong tương lai.
"Thật là nhàm chán~"
"Ừ, ừ, chán quá, đừng trở thành mọt sách."
Đường Nghiên quay lại, nhìn cuốn sách, bất đắc dĩ mỉm cười, lúc này, điện thoại di động đặt ở chế độ rung trên bàn phát ra âm thanh ù ù, trên màn hình nhấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3679090/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.