Đường Nghiên rời khỏi hậu trường nhộn nhịp, hôm này nàng đã để lại ấn tượng rất sâu sắc cho mọi người, mọi người đều nhớ rõ cô gái tự nhận mình đến từ ngôi làng xa xôi, cùng chia sẻ với mọi người hành trình cùng quá trình học tập của mình. Nhìn nàng hôm nay, mọi cử chỉ cách ăn mặc đều sẽ không ai biết nàng đến từ vùng nông thôn, những gì nàng đạt đạt được và nơi đó đều không ảnh hưởng lẫn nhau.
"Này, Đường Nghiên, em đi đâu thế? Sau sự kiện sẽ có tiệc mừng!" Một đàn chị ở hậu trường gọi nàng lại.
Đường Nghiên đang vội vàng thu dọn cặp sách đeo sau lưng, nói một câu rồi biến mất: "Không cần, em còn có việc khác, mọi người cứ đi đi."
Ánh nắng buổi chiều chiếu rọi chói chang trên ngọn cây, để lại từng bóng trên mặt đất, Đường Nghiên ba bước đi thành hai, vừa đi vừa chạy, cuối cùng ở góc đường cũng nhìn thấy người mình muốn gặp
Cô quay lưng về phía nàng, cúi đầu nghịch nghịch thứ gì đó. Từ bên cạnh, nàng có thể nhìn thấy khóe miệng cô nở một nụ cười nhàn nhạt, thật đẹp, giống như một cơn gió nhẹ. Hóa ra cô đang xem lại DV, Đường Nghiên đi nhẹ bước chân, ngọt ngào gọi một tiếng " cô Kỷ".
Kỷ Du Thanh giật mình ngẩng đầu quay người: "Sao con lại tới đây? Sự kiện kỷ niệm trường còn chưa kết thúc mà."
Đường Nghiên dẫm trên giày cao gót, đan hai tay vào nhau, khép lại, tách ra rồi lại khép lại, "Không còn việc gì thì con liền chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3653254/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.