"Bội Văn, trong khoảng thời gian này công ty có dự án cần đi Bắc Tân Cương đúng không, em đi thông báo cho người phụ trách dự án này, để cho chị đi." Kỷ Du Thanh gọi điện nói liền một mạch
"Đi Tân Cương? Chị ơi, sao đột nhiên lại đi Tân Cương, rất nhiều nhân viên trong công ty không chịu nhận công việc này, khí hậu rất khó quen, hiện tại đều giao cho những nhân viên mới để họ có thể rèn luyện thôi."
"Vậy vừa lúc, chị có kinh nghiệm, chị sẽ hướng dẫn cho họ."
"Chị...em không hiểu lắm."
"Em không cần hiểu, được rồi, đi thu xếp như chị nói đi."
Bởi vì Kỷ Du Thanh khăng khăng như vậy, Bội Văn liền không hỏi nữa, vì cô biết sẽ chẳng hỏi ra được cái gì chị ấy có nguyên tắc của mình.
Sau khi cúp điện thoại, Kỷ Du Thanh nhanh chóng mở trang web mua vé, phát hiện chuyến tàu của Đường Nghiên vẫn còn vé, cô không nói gì, bấm mua vé rồi thanh toán, nhưng trong lòng vẫn lo lắng.
Vào tối thứ bảy, trước ngày khởi hành, chỉ có Đường Nghiên và bốn cô bạn khác trong ký túc xá đang trò chuyện sôi nổi trên nhóm chung.
Hạ Tử Hàm: [Làm sao bây giờ, mình phấn khích quá không ngủ được.]
Han Sảng: [Cả đời mình chưa bao giờ đến Tân Cương ở đấy đất rộng của nhiều địa linh nhân kiệt, còn nhiều hoa quả nữa nghĩ thôi đã chảy nước miếng rồi.]
Lục Uyển : [Ở đó còn có rất nhiều trai xinh gái đẹp nữa.]
Hạ Tử Hàm: [Này là tìm thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tim-dap-thinh-thich/3681509/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.