Trở về nhà, cả hai bắt đầu dọn cơm ra bàn, cả hai chỉ có thể cùng nhau dùng bữa, còn bà thì không thể tự do duy chuyển bình thường vì bệnh tình của bà. Như vậy mà đã một thời gian khá dài rồi đấy, bệnh tình của bà ngày càng khỏi dần, cả hai rất vui mừng.
Cứ thế mà vài ngày sau, hôm nay là ngày mà chú ba trở về quê, cả thôn náo nhiệt chờ đợi chú, tiếng tăm của chú thì ai cũng biết chú kinh doanh bất động sản tại nơi thành thị, nhưng vì công việc chất chồng cả đống thì bảo sao không về quê được. Đây là cơ hội ngàn vàng, phải tận dụng nó ngay lập tức.
Ngôi nhà cũ kỹ được xếp gọn ngăn nắp, tuy nhà không khá giả nhưng cũng coi là đầy đủ đồ dùng để sống, Thanh Tân cùng bà ngồi trên ghế, anh ân cần lo cho bà từng li từng tí, bà thì chỉ biết mĩm cười xoa đầu đứa cháu nhỏ. "Ủa mà bà, chú ba sắp về tới nơi mà con Vy nó chạy đi đâu rồi!?" Anh đột nhiên nhìn lên cất tiếng hỏi.
"Còn đi vào đâu nữa.." Bà mĩm cười đầy đắc ý, anh cũng sớm hiểu rõ được hàm ý của bà mà thở dài "Cái con ranh này!!".
***
Vẫn là nơi cánh đồng, nhưng lần này mấy cô chú không cáy lúa ở đây như những ngày trước vì họ đã tụ lại nhà của bà hết rồi, còn mỗi cô và đám trẻ con. Cô ngồi trên một cành cây to ở ngoài đồng, khẽ tựa lưng lên thân cây mà hưởng thụ. Vài đứa trẻ thì bắt chước theo cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dinh-menh/457415/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.