Trong căn nhà quen thuộc, bình thường thì ngôi nhà chỉ có mặt nhiều nhất cũng chỉ có ba người, nhưng đằng này thì là cả làng đều tụ lại đây, chỗ đâu chứa cho nỗi.
Mọi người đều đang mỉm cười chúc mừng cho một gia đình nhỏ lâu năm không gặp này, hình ảnh một người đàn ông lịch lãm đang ôm chầm lấy một cụ bà phúc hậu. Đôi mắt người đàn ông như rươm rướm nước mắt, giọng thì ngập ngừng như ở cổ họng như có gì đó mà khó nói "Là..là em bất hiếu với chị, mấy năm qua em không có mặt. Chị đã chịu nhiều bệnh tật rồi...".
Bà mĩm cười xoa xoa đầu "thằng em nhỏ" này, hiền hậu an ủi "Làm gì có, xung quanh chị đây còn có hai đứa cháu tài giỏi đây mà. Mà em cũng đừng nghĩ chị yêu đuối đến vậy, em đừng quên trước đó chị là ai, haha". Bà mĩm cười mà không ngừng xoa đầu chú ba, chú ba cũng chịu gật đầu mấy cái mà mĩm cười lại với bà.
Mặt dù nhìn bà ốm yếu như vậy nhưng bà lại mang cho mình một ý chí cực kỳ sắt đá, bà không dễ dàng bỏ cuộc bởi mấy thứ này đâu. Vì ngày xưa khoảng từ năm 1960-1970, bà lúc đó là một nữ chiến sĩ cách mạng. Vì không cam tâm bọn đế quốc Mỹ xâm lược quê hương nên bà đã xung phong tham gia cách mạng mặc cho gia đình có ngăn cảnh và bao nguy hiểm, cũng vì tình yêu quê hương, đất nước của bà đã cho bà sự dũng cảm và ý chí của một người chiến sĩ.
Cũng vì ngày ấy khi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dinh-menh/457416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.