Bên ngoài vừa nắng đẹp mà bây giờ đã trở nên một màu xám xịt đến buồn lòng.
"Tần tiểu thư, không biết con muốn ta giúp gì?" Sơ Anna đè nến cảm xúc của mình, cố gắng như bản thân là lần đầu tiên gặp nàng.
Tần Lam hít sâu một hơi. Đối diện với người phụ nữ đã sinh ra mình sau ba mươi tám năm sống trên đời vốn dĩ là chuyện gì đó rất khắc nghiệt đối với nàng. Nhưng thật may mắn, Cẩn Ngôn của nàng luôn ở bên cạnh động viên. Hoặc có lẽ, nàng bắt đầu đã phụ thuộc vào người này...
"Tiêu Hạo Niên đã chết rồi, bà có biết không?" Nàng không nhanh không chậm nói, ánh mắt vĩnh viễn cố gẵng xoáy sâu vào tâm can của người đối diện.
Sơ Anna lập tức phủ nhận: "Ta không quen người nào tên Tiêu Hạo Niên cả. Các cô tìm nhầm người rồi."
Tần Lam thừa sức đoán được câu trả lời này nên trước khi đi nàng đã lấy từ chỗ Tần Khiêm một bức ảnh của bà ấy và Tiêu Hạo Niên. "Tôi vốn không muốn đôi co nhiều với sơ."
"Lam..." Thấy nàng có vẻ đang không giữ được bình tĩnh, Cẩn Ngôn nhanh chóng nhắc nhẹ.
Nhưng làm sao được, đối diện với người đã nhẫn tâm bỏ rơi mình thì không đáng được tha thứ.
"Con trai của bà hiện tại đang quấy nhiễu đến cuộc sống hiện tại của tôi." Nàng nhìn đi chỗ khác, thong thả nói. "Đã là người tu hành thì nhất định phải lương thiện. Tôi mong sơ hiểu."
Căn phòng ảm đạm lại phủ lên một tầng buồn thoảng qua. Nơi này treo rất nhiều ảnh của nhà thờ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-an/650178/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.