Phó An Tư sao mà vẫn còn ở đây nhỉ? Cậu ta..còn chưa đi giải cứu thụ chính đi!? 
"Ờ...m cậu không đi kiếm Lạc Mộng à?" Kỷ Duyệt tựa người vào góc cây nhắm nghiền mắt. 
Hắn nhìn cậu liền cất điện thoại đi: "Không, nhưng tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp..." 
Cậu nhướng mày tay vô thức nắm chặt rồi thả lỏng: "Cậu muốn gì?" 
Hắn ngập ngừng trông rất lưỡng lự, đột nhiên đứng phắt dậy vì căng thẳng. 
"Tôi muốn gặp anh ấy..Hoặc cho tôi xem mặt cũng được" 
Kỷ Duyệt ngớ người, lại một câu hỏi cũ: Nếu cậu ta biết cậu chính là người đó thì sao nhỉ? Bảy bảy bốn chín cảm xúc, ghét có, phẫn nộ có, muốn gi ếch cậu cũng có. 
"Nếu anh ấy là một người như tôi thì sao?" Cậu thăm dò. 
Phó An Tư ngẩn ra, cười ngốc: "Cũng không sao mà...tại tôi không quan tâm đời tư của người khác...tiếp xúc rồi mới tính" 
Cậu thấy ấm áp trong lòng như nó chỉ như một ngọn diêm nhỏ, rất nhanh chớm tắt, cậu không nên ôm mộng tưởng gì với công chính hết, huống hồ bao nhiêu phần trăm thật? Cậu cũng chỉ là thêm một 'clone' thôi. 
Nhưng có cái cậu muốn chửi thề..TẠI SAO PHÓ AN TƯ CHƯA ĐI KIẾM THỤ CHÍNH!? Hắn là mấu chốt của tình tiết này mà!? 
"Nhưng cậu sao không đi kiếm Lạc Mộng?" Cậu nghi ngờ hỏi. 
"Một đoàn người như vậy, thiếu tôi cũng có sao đâu có khi có tôi làm lại vướng chân ấy" hắn cười cười, từ từ tiến sát là chỗ của cậu. 
"Được rồi tôi sẽ hỏi anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-trong-truyen-chi-muon-lam-ca-muoi/3585787/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.