Mấy ngày cắm trại cũng đã kết thúc, kết thúc bằng một ngọn lửa trại đỏ rực và chói lóá.
Cậu và Lục Sở kể từ ngày đó cũng lặng thinh không nói với nhau câu nào, dù không có chuyện gì nhưng hai người cứ như chiến tranh lạnh.
Thời gian cũng chạy, chạy mãi không thể ngừng cậu phải đối mặt với tất cả mọi thứ.
Hiện tại Kỷ Duyệt mặc cho mình một cái áo cổ lọ màu trắng và chiếc quần đen dài xuống mắt cá chân, áo khoác màu đen khoác ngoài và đội cho mình chiếc mũ len nửa để giữ ẩm. Trên cuộc đời này cậu ghét nhất là bị lạnh, chân phải đi tất trắng mang bata trắng ấm áp mới chịu bước ra khỏi nhà.
Cậu đặc biệt tới sớm hơn nửa tiếng để chuẩn bị sẵn tinh thần đối diện.
Âm trầm nằm gục xuống gối tay úp mặt xuống bàn đầy mệt mỏi. Kỷ Ninh thì suốt ngày móc mẻ cậu, Lạc Mộng thì vẫn ân ân ái ái với các công chính một cách mập mờ.
Cậu không check tin nhắn, nhắm mắt chờ đợi, nhìn đồng hồ treo trên tường trong quán cafe cậu đột nhìn ngồi phắt dậy hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Mắt liếc qua liếc lại ở phía ngoài đường xá để tìm kiếm một hình bóng quen thuộc.
Một chiếc Maybach đen đồ lại gần quán cafe, nhìn cái biển số khiến cậu không nhầm đi đâu được - Phó An Tư.
Tuy lấy tinh thần từ sớm nhưng tay cậu vẫn không khỏi run nhẹ.
Phó An Tư mặc một chiếc sơ mi đen và quần đen, tay trái đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-trong-truyen-chi-muon-lam-ca-muoi/3585788/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.