Lý Đức Tráng ánh mắt mờ mịt, tay chân cứng đờ.
Chuyện này…
Chuyện này thật là…
Quá! Con! Mẹ! Nó! Đáng!
Mục Giản vẻ mặt hồn nhiên, hơi hơi ghé sát vào người Lý Đức Tráng, hơi thở ấm nóng của y phả vào gò má hắn.
Da gà da vịt nổi khắp người, hắn lui về phía sau hai bước: “Mấy chuyện thế này, ta toàn là không thầy dạy cũng hiểu.”
“Nhưng ta không có thông minh như Lý thị vệ, ngài không muốn dạy ta sao?”
Lý Đức Tráng thiếu chút nữa muốn nhảy vào hồ nước trong Đông cung!
Trông thấy vẻ mặt hồn nhiên ham học của Mục Giản, đành phải vẽ tranh hướng dẫn cho y.
Lý Đức Tráng cũng là lần đầu tiên vẽ nội dung này.
Hắn dùng hết tinh túy hội họa hai đời mới vẽ xong, khi hắn đặt tranh này vào tay Mục Giản, lại có cảm giác như mình đang dạy hư thằng con đã nhọc lòng dưỡng dục.
Mục Giản nhìn hắn thật sâu, y ngồi ở trên ghế lật xem một lát, bèn ngửa đầu hỏi Lý Đức Tráng.
“Những việc này Lý thị vệ cũng sẽ làm sao?”
“Không làm thì chắn chắn không phải nam nhân.”
Mục Giản cười một tiếng.
Làm Lý Đức Tráng mất hết cả mặt mũi.
Nếu không phải y là vai chính, Lý Đức Tráng đã đánh y rồi!
“Điện hạ từ từ luyện tập, ta tới thư phòng trước đây.”
Mục Giản gật đầu, nhìn theo Lý Đức Tráng bước ra phía cửa. Y ngồi một mình ở trước bàn, dùng cẳng tay chống đầu, lười biếng lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-du-do/3457108/chuong-14.html