Đây là lần đầu Lý Đức Tráng làm việc này.
Có chút mới lạ!
Nhưng đương nhiên, hắn có chết cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài!
Mục Giản nhìn chằm chằm Lý Đức Tráng, trong đôi mắt sâu thăm thẳm tựa hồ như có dã thú đang ẩn nấp, y hận không thể nuốt người này vào bụng, ăn sạch tới mức không để lại chút xương nào.
Thật lâu sau, Lý Đức Tráng mới đứng dậy: “Điện hạ bắn hết lên người ta rồi.”
Mục Giản bình tĩnh nhìn hắn chậm rãi đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo tóc tai: “Ta đi ra ngoài lau chút.”
Mục Giản nói được, khuôn mặt lại liếc nhìn dưới mặt bàn, chỗ đó có một bức tranh. Y tò mò bước tới, lật tranh lên xem.
Mục Giản trợn tròn mắt.
Tới cả hơi thở cũng ngưng trệ…
Lý Đức Tráng rửa tay quay lại, nhìn thấy Mục Giản yên lặng ngồi bên cạnh bàn vẽ, tròng mắt chậm rãi liếc sáng hắn, trong tròng mắt đen huyền như đang giấu một loại xúc cảm không tên nào đó.
Lý Đức Tráng cảnh cáo y: “Chỉ lần này thôi, không còn có lần sau!”
Mục Giản cũng không làm nũng nữa, chỉ “Ừ” một tiếng, y ghé lại trên bàn, nhìn chằm chằm Lý Đức Tráng, thần sắc đen tối mịt mờ.
Lý Đức Tráng bị y nhìn chằm chằm thì không thoải mái lắm, cảm thấy mình chẳng khác nào một miếng thịt mỡ ngoài chợ, mặc cho người ta soi xét.
Hắn cau mày: “Điện hạ về phòng đi.”
Mục Giản ngồi thẳng người: “Ngài không cần ta giúp sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-du-do/3457109/chuong-15.html