Phong Hân trong bếp rửa rau, xào xong một đĩa đậu que trứng gà thì tắt bếp, không động thêm gì, chỉ chú ý lắng nghe. Ngoài phòng khách bỗng im lặng bất thường.Cởi tạp dề, Phong Hân bước ra tìm nhưng không thấy Thương Tòng Thư đâu. Chỉ khi tới gần ban công mới nghe tiếng sụt sùi.Thương Tòng Thư đang ngồi xổm trên nền, ôm chậu hoa cúc cầu phấn, tự nói tự than: "Vì sao hai ngươi có thể ôm nhau..."Nói rồi, nàng ngắt một bông cúc tím, vốn mọc song đôi, giờ chỉ còn một bông lẻ loi lay động trong gió.Nắm chặt bông vừa ngắt, nàng ấm ức, giọng khản đặc: "Tao muốn đem mày ném xuống nước!"Thấy nàng không làm hại bản thân, Phong Hân quay lại bếp, tiếp tục nấu. Dù đang giận, thói quen vẫn khiến cô chọn mua toàn những món Thương Tòng Thư thích, cà tím xào thịt băm, canh sườn hầm.Đặt đồ ăn lên bàn, Phong Hân nói: "Đi rửa tay ăn cơm."Thương Tòng Thư cầm một chiếc cốc sứ nhỏ, bên trong ngâm một bông cúc, giả vờ không nghe, quay lưng về phía Phong Hân, im lặng.Phong Hân bước lại, với tay lấy cốc, uống một hơi hơn nửa phần nước chưa kịp đổi vị trà."Đây là của em!" Thương Tòng Thư hoảng hốt đứng bật dậy, định giành lại.Phong Hân giơ cốc cao, không cho chạm tới: "Em dùng hoa của chị pha trà, chị uống thì có sao?""Rõ ràng là hoa của em!" Thương Tòng Thư phản bác.Phong Hân ghét nhất thái độ lạnh nhạt của Thương Tòng Thư, dễ khiến cô nhớ về quãng thời gian mình từng không nhận được đáp lại, lạnh lẽo hơn cả gió tuyết tháng 11.Phong Hân uống nốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632260/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.