🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phong Hân thuận tay đóng cửa, bế Thương Tòng Thư lên thẳng tiên vào phòng: "Đúng vậy, sao chị lại về muộn thế này? Phạt chị cái gì đây? Em nói thế nào cũng nghe."

Cô vẫn chưa biết chuyện trên Weibo, vừa vào nhà đã thấy trên bàn có món hạt dẻ rang đường, ánh mắt liền lạnh đi. Hóa ra Ôn Du không hề đến đưa cơm cho Thương Tòng Thư. Tối qua cô đã dặn hôm nay trời trở lạnh, cố gắng đừng ra ngoài, Thương Tòng Thư cũng đã đồng ý, vậy mà vẫn chạy đi, chắc chắn là vì đói.

Cả ngày hôm nay Thương Tòng Thư thấy khó chịu, vừa được Phong Hân bế liền không chịu buông, cằm tựa trên ngực cô: "A Hân, hôn em đi, em muốn được hôn..."

Phong Hân vốn định thay quần áo, nhưng thấy Thương Tòng Thư dính người như thế, chẳng thể thoát ra, đành ôm vào lòng hôn thật lâu.

Bất chợt, cô ngửi thấy trên người Thương Tòng Thư ngoài mùi lạnh còn có một mùi nước hoa, không quá gắt, thời gian lưu hương lại dài, hình như là loại nước hoa xa xỉ nổi tiếng nào đó. Mùi này không giống dính từ ngoài đường về...

"Trong nhà hôm nay có ai đến à?" Phong Hân hỏi nhưng nhìn quanh phòng không thấy dấu vết ai khác ở lại lâu, chắc chỉ ghé qua chốc lát.

Thương Tòng Thư cầm hạt dẻ, đút cho Phong Hân một hạt, rồi tự đút mình một hạt, má phồng lên: "Bạn trên mạng ấy gọi là gì nhỉ? À bôn hiện! Không đúng, là... mặt cơ? Ừm, chắc là mặt cơ."

Sắc mặt Phong Hân hơi đổi, hạt dẻ trong miệng bỗng trở nên nhạt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632259/chuong-68.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bệnh Thê - Phù Thuyết
Chương 68: Muốn ôm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.