Nghe thấy tiếng động mở cửa, Phong Hân ngẩng đầu lên đúng lúc nhìn thấy Thương Tòng Thư đang đứng ở góc nghiêng bên hành lang, chỉ lộ ra nửa bờ vai. Mái tóc mềm rũ buồn bã khẽ đung đưa theo cử động của nàng, đầu ngón tay lơ đãng gõ nhẹ lên khung cửa.
Không biết đang suy nghĩ điều gì, đôi mắt của nàng cứ thế nhìn chằm chằm về phía Phong Hân. Đến khi bị phát hiện Thương Tòng Thư lại lộ ra vẻ ngây ngốc, rụt vai lại, cả mái tóc cũng lập tức rơi xuống, che kín hết gương mặt.
Trong tay Phong Hân còn đang cầm mảnh ghép của bộ "Mộng Ảo Thái Cơ Lăng", một vài đỉnh hoa vẫn chưa ráp xong. Cô đặt bộ đồ chơi lên bàn, đứng dậy bước về phía Thương Tòng Thư.
Vừa định mở cửa thì cánh cửa bên trong bị Thương Tòng Thư chặn lại từ phía sau, không cho cô vào. Phong Hân cũng không cưỡng ép, cô chỉ áp lòng bàn tay lên cánh cửa, giọng nói vẫn còn vương chút ngái ngủ, nhẹ nhàng: "Không phải em muốn tìm lâu đài nhỏ sao? Chị tìm được rồi này."
Nhiều khi, Phong Hân thật sự không rõ Thương Tòng Thư đang nghĩ gì. Không phải vì cô không muốn hiểu, mà bởi căn bệnh của Thương Tòng Thư không đơn giản chỉ là cảm xúc bất ổn hay tinh thần sa sút. Người như Thương Tòng Thư, khi phát bệnh sẽ hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng, có thể coi những người bên cạnh là ai cũng được thậm chí là kẻ thù. Cô có thể xem người thân thành thế thân của ai đó khác, từ đó nảy sinh phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632216/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.