Sau một hồi lăn lộn vì đủ thứ chuyện, lại vừa uống thuốc hạ sốt không lâu, Phong Hân cuối cùng cũng dỗ được Thương Tòng Thư ngủ yên. Chính cô cũng mệt mỏi đến mức chìm vào giấc ngủ sâu, ánh mắt lờ mờ cảm nhận được sự mệt mỏi đang lan dần.
Nửa đêm trời đổ mưa phùn, từng giọt nước mưa chảy lăn tăn dọc theo mái hiên, từng vệt nước đọng lại nơi cửa sổ như đang lặng lẽ vẽ tranh. Ánh sáng pha lê lờ mờ hắt lên bức tường, chiếu ra một bóng người lặng lẽ qua lại...
Phong Hân mơ hồ nghe thấy tiếng sột soạt, mí mắt còn chưa kịp hé mở tay đã theo phản xạ đưa sang bên cạnh. Đầu ngón tay chỉ chạm phải chăn mỏng, không còn hơi ấm của người bên cạnh. Cô lập tức tỉnh táo hẳn, vừa ngồi bật dậy đã thấy Thương Tòng Thư đang lục lọi đống đồ đạc một cách hỗn loạn, không biết lại đang tìm thứ gì.
Hai ngăn tủ dưới bàn trang điểm đã bị lật tung, khắp sàn vương vãi đủ loại vật dụng lặt vặt. Phong Hân bước xuống giường, tiến lại gần rồi nhẹ giọng hỏi: "Tòng Thư, em đang tìm gì vậy? Nói cho chị nghe một chút."
Thuốc ở bệnh viện khiến cô có hơi uể oải nhưng trạng thái của Thương Tòng Thư thế này khiến cô không thể yên tâm mà ngủ tiếp được. Mỗi khi Thương Tòng Thư rơi vào trạng thái phán đoán bất thường, sẽ cực kỳ cố chấp đã muốn tìm một thứ gì đó thì nhất định phải tìm bằng được, không ngừng lại được cho đến khi tự điều chỉnh tâm trạng.
Thương Tòng Thư như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632215/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.