“Khó trả lời vậy sao? Thế thì… cả hai đều cưỡng ép?” Giọng nói quỷ mị vang lên ở phía sau, thân thể tôi run lên.
Gã tiếp tục: “Nhưng em hiện tại không muốn đi cùng tôi, còn vô hình trung che chở cho nó, nảy sinh ra cảm tình rồi à?”
“Nói cách khác, cưỡng gian có thể làm em có cảm thụ tốt đẹp đối với chuyện bạo hành.”
Người tôi cứng ngắc, cảm giác rõ ràng tay gã vén áo sơ mi của tôi lên, có thứ gì đó luồn vào trong quần tôi…
Cưỡng gian có thể… sản sinh… ra hảo cảm…
Thần kinh yếu đuối của tôi rốt cục ý thức được chuyện sắp phát sinh, cơ thể tôi bắt đầu nổi lông tơ, “Ông đồ biến thái! Buông tôi ra, thả ra!!”
“Em cứ kêu như thế sẽ gọi những kẻ không cần thiết đến đấy.”
Tôi nghiêng mặt nhìn gã, dữ tợn nói: “Đến lúc ấy cũng là ông mất mặt!”
Tầm mắt tôi vẫn có thể nhìn thấy gương mặt gặp biến cũng không kinh sợ của Thương Phàn, gã cười nhạt: “Em yên tâm, em có thể gọi người đến, tôi cũng có thể có rất nhiều biện pháp để em ngay cả một chữ cũng không nói ra nổi.”
Gã nói xong câu này tôi liền một câu cũng không nói ra được thật.
Tôi chỉ có thể nhìn gã biếng nhác quan sát mình, sau đó gã duỗi một bàn tay rảnh rỗi ra chậm rãi kéo cà vạt trong ánh nhìn sợ hãi của tôi.
“Không…” Cánh tay bị vặn đè ở sau của tôi không ngừng cố gắng tránh thoát khỏi khống chế của gã.
Nhưng sức lực chênh lệch quá lớn, giãy dụa của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nguoc/202220/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.