Trong khoảnh khắc bị người ôm đi vào trong, tôi thấy trên mái nhà kia không còn bóng người nào nữa, khi đó tôi không hề biết rằng, con đường Địa Ngục thật sự dành cho mình chỉ vừa mới bắt đầu…
…
“Bát Linh!”
Người bị vác lên, rơi vào một vòng tay khác cứng như thép, không chút cảm tình nào mà cứ như đang vác bao tải đi vào trong nhà, mặc kệ tôi giãy dụa thế nào.
Pháo hoa vẫn tiếp tục bắn ở ngoài, rực rỡ như hoa mùa hè.
Trong quang ảnh trùng điệp trước cửa sổ bất ngờ xuất hiện thêm một bóng người mờ trắng, dưới cái nhìn của tôi nó không khác gì thiên sứ hạ trần. Cậu ấy phá cửa sổ đi vào dưới màn đêm rực rỡ.
Cậu ấy, Diệp Tàn Sinh, đến tìm tôi rồi.
Nhưng xuất hiện trong mắt tôi lại là một con người xa lạ, chỉ 2 tháng mà cậu ấy đã đổi thay rồi.
Lạnh lùng hơn trước đây, bất cần hơn trước đây…
Những mảnh kính vỡ nát văng ra dưới pháo hoa rực rỡ, cậu ấy bước từng bước giữa bốn phía mảnh kính nát tan, không cầm súng mà chỉ có một cây dao găm tương tự với tụ đao (*),dao động trong thứ ánh sáng lấp lánh khắp phía…
Tụ đao:
Trong quang ảnh, tóc cậu cắt ngắn, tôi có nhìn thấy đôi mắt tĩnh lặng, thậm chí còn có phần thờ ơ ấy. Cậu không kích động như dự đoán.
Hai tháng không gặp, Diệp Tàn Sinh có còn yêu tôi như trước nữa không, giây phút ấy tôi bỗng mờ mịt.
Lúc đến gần Diệp Tàn Sinh nghiêng người đi tránh qua tôi, tôi cảm thấy hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-nguoc/1313653/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.