"Hắn có thể là đứa trẻ cuối cùng mà nhà họ Lâm để lại ở trên đời này." Thương Quân Lẫm nói.
"Chuyện của nhà họ Lâm..." Thẩm Úc cũng từng nghe về nhà họ Lâm, đó là cả một nhà trung quân ái quốc nhưng lại vì tiên đế hoa mắt ù tai, tin vào những lời gian nịnh mà giết cả một nhà, ngay cả những đứa trẻ sơ sinh còn nằm trong tã lót cũng không được buông tha.
Cũng đã có rất nhiều đại thần vì muốn cầu tình cho nhà họ Lâm mà bị liên lụy, bị chỉ trích và bãi quan, cũng có những đại thần lâu năm vì chuyện này mà tức đến mức từ quan, lui về núi rừng ở ẩn.
Gian nịnh mượn chuyện này để bài trừ những người trong sạch, sau vụ việc này thì gần như triều đình cũng đã bị bọn chúng khống chế.
"Chuyện năm đó thật sự có rất nhiều điều kì lạ, chỉ là không có ai dám hỏi mà thôi."
"Ta tin bệ hạ có thể xử lý tốt hậu quả mà vụ việc này đã để lại." Thẩm Úc dụi dụi vào bả vai của Thương Quân Lẫm.
"Tin trẫm đến vậy hay sao?"
Thẩm Úc gật đầu.
Kiếp trước không có ai để ý đến những vong linh trung nghĩa đã uổng mạng này nhưng kiếp này thì cơ hội đã bày ra ở ngay trước mặt, cũng nên đòi lại sự công bằng cho bọn họ rồi.
"Sao A Úc lại để ý đến nhiều chuyện như vậy chứ?" Thương Quân Lẫm nắm lấy một sợi tóc của chàng trai rồi để ở trong tay và ngắm nghía.
"Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/3516663/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.