Thẩm Úc dùng ngón tay thăm dò vải dệt, sau đó y phát hiện đây là loại vải nửa trong suốt, lần trước sợi lụa đỏ kia rất dài, hơn nữa còn được làm nên từ nhiều lớp cho nên y không phát hiện điểm này.
Khó trách Thương Quân Lẫm lại nói y chỉ có thể mặc cho mình hắn xem.
Chỉ có một lớp vải nên lúc sờ lên lại càng mềm mại hơn, như là những đám mây chồng lên nhau, có thể đụng vào nhưng lúc nắm lấy thì lại chẳng có cảm giác gì cả.
Người của Cục Thượng Y để lại quần áo rồi rời đi, loại quần áo nửa trong suốt như thế này thì đương nhiên Thương Quân Lẫm sẽ không cho Thẩm Úc mặc nó ở trước mặt nhiều người như vậy.
"A Úc, buổi tối thử mặc cho trầm xem có được không?" Thương Quân Lẫm ôm lấy Thẩm Úc từ phía sau rồi ghé sát vào tai y và khẽ hỏi.
Giọng nói của người đàn ông rất trầm thấp nên đã mang đến một cảm giác quyến rũ rất khó tả, hơi thở ấm áp cứ thế mà phả lên vành tai của Thẩm Úc.
Vành tai dần dần ửng đỏ, như là một loại quả nào đó đã chín mọng, dụ dỗ người ta hái lấy.
Thương Quân Lẫm vươn lưỡi ra rồi nhẹ nhàng lướt qua vành tai.
Cơ thể của Thẩm Úc lập tức run rẩy, ngay cả giọng nói cũng mang chút âm rung: "Bệ hạ..."
Vành tai được ngậm ở trong khoang miệng vừa nóng vừa ướt, răng nanh cũng theo đó mà nhẹ nhàng nghiền qua quả mọng đã chín rục kia, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-my-nhan-khong-lam-the-than/3516662/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.