Qua cơn mưa, ngày hôm sau trời quang mây tạnh, nền trời tươi non xanh ngắn, mây trắng như tơ cuộn từng cụm giữa tầng không.
Sáng ra mẹ cô đã tới nhà cậu, không quên dặn dò: "Năm nay hoa đào nở rộ quá, e không đậu quả được, con đập cho rụng bớt hoa trên cây đi nhé."
Cô gật đầu, đợi mẹ đi rồi bèn trải một tấm vải xanh lớn dưới gốc đào trong sân, cầm cành trúc trèo lên cây đập bớt bảy tám phần mười. Cánh đào rụng đầy người cô đỏ thắm, cả người như vùi trong gấm lụa.
Hoa vừa vãn bớt, cô giơ tay lên gạt mồ hôi trán thì nhận ra có người đang đứng bên ngoài tường bao thấp lè tè nhìn mình, chẳng biết tự lúc nào.
Thấy cô ngẩng lên bắt gặp, người ấy chỉ mỉm cười.
Ra là y.
Chẳng rõ vì cành đào trong đêm năm bảy tuổi, hay vì quẻ thẻ hôm qua.
Cũng không biết y cố ý tới tìm cô, hay tình cờ đạp thanh* ngang qua.
(*phong tục vào dịp tết Thanh minh, nam nữ thanh niên coi đây là dịp gặp gặp gỡ nhau, gọi là hội Đạp thanh)
Trên cây, cô chợt đỏ bừng mặt, mỉm cười đáp lại y.
Đứng ngoài tưởng ngẩng đầu ngắm vẻ thẹn thùng, lúng túng của cô, cả người đầy cánh hoa đào, giữa khung cảnh hồng rực ấy, mắt bỗng hoa lên, chẳng biết là người đẹp hay hoa đẹp nữa, chỉ thấy rạng rỡ chói mắt, diễm lệ khôn cùng.
Mười năm trước, y cũng từng đứng dưới gốc cây nhìn lên cô như thế này, bấy giờ trăng sáng vằng vặc giữa trời, mà cô, cũng như vầng trăng rạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-troi-ngan-mai-khuc-dao-hoa/735658/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.