"Này! Mèo của cậu chạy vào tim tớ rồi! Cậu có muốn vào bắt nó ra không?" 
Bầu không khí trở nên im lặng sau câu hỏi của Long Vũ. Không chỉ cậu, mà cả bố mẹ đều đang chờ đợi lắng nghe câu trả lời của cô gái nhỏ. 
Đoán rằng cô chỉ có thể đáp "có" hoặc "không", nhưng mọi người đã đánh giá cao trí thông minh của cô. 
Ái Nhi gãi đầu gãi tai. Cô tròn xoe mắt hỏi lại: 
- Rồng Nhỏ làm sao chui vào được? Tim cậu bé xíu mà? 
Nghe xong mẹ chỉ muốn chạy ra mổ não con bé để xem có tí nếp nhăn nào không. Thật sự con bé bị bệnh "thiểu năng" giai đoạn cuối rồi. 
Long Vũ thở phào. Vừa rồi cậu không kiềm chế được mà tỏ tình. Chưa chuẩn bị gì cả, cứ thế nói ra thì không được chân thành cho lắm. "May mắn" là Ái Nhi không hiểu. 
Nghe được câu hỏi ngây ngô khiến thiếu niên bật cười: 
- Ừ, ha ha! Sao mà được nhỉ? Trái tim một người trưởng thành chỉ có kích thước trung bình từ 10 đến 15cm. 
Cậu ngại nên nói đùa mà Ái Nhi lại cười tít mắt như trẻ con: 
- Hì! Vậy là vừa nãy cậu bị khùng rồi! À mà... cái đồng hồ này vừa khít với tay tớ! 
Cô gái nhỏ mải mê ngắm nghía chiếc đồng hồ, miệng nói liên tục mà không nhận ra một điều. Bàn tay của chàng trai đang chầm chậm đưa ra sau tóc cô. 
- Cái kia hơi rộng. Lúc sáng tưởng cậu tặng. Ai mà ngờ đó là đồ của Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-ngoai-lanh-lung-ben-trong-nghien-meo/2822865/chuong-33.html