Ba tôi ở trong phòng phẫu thuật đã hai tiếng đồng hồ. Nhớ đến cái hẹn với Quân tôi chẳng còn tâm trí nào, chỉ mượn điện thoại của một cô y tá gần đấy bấm số của anh. Âm giọng hồ hởi của anh cất lên, trái tim tôi như được sưởi ấm.
– Nguyệt à, anh đang chuẩn bị đi đây!
– Anh… hức hức…
– Có chuyện gì thế em… bình tĩnh!
– Ba em… ba em bị ngã cầu thang, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện… huhuhu…
Tôi không kìm được nước mắt trước người đàn ông mà mình tin tưởng, người sắp làm chồng tôi. Chẳng muốn anh phải lo lắng tôi đã không báo cho anh sớm, một mình chờ đợi, thế nhưng anh cần biết tin dữ, hơn nữa cũng cần biết tôi chẳng thể đi thử váy cưới với anh lúc này được.
– Ba đang ở bệnh viện nào, nhắn cho anh khu nhà để anh đến!
Cảm thấy có thêm người chia sẻ mà tâm trí tôi nhẹ nhõm đi phần nào. Phải rồi, tôi sẽ có anh ở bên cùng sẻ chia hạnh phúc cũng như hoạn nạn kia mà, tại sao lúc này tôi mới nghĩ ra điều đó. Có lẽ vì bốn năm tôi và Quân yêu nhau, hai năm bên nhau dưới mái trường đại học Kinh tế và hai năm yêu xa, giữa chúng tôi là chuỗi ngày êm đềm tươi sáng đến mức tôi chưa bao giờ nghĩ đến có những lúc khổ sở thế này, cũng chưa bao giờ chuẩn bị tâm lý phải đối mặt với những tin đau đớn đến thế này, trong lúc lo lắng nhất tôi đã không nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-em-khi-hoang-hon-tat-nang/3387222/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.