Thần sắc của Thái Tử cứng ngắc, sau khi phản ứng lại hắn mới nói, “Ý mẫu hậu là Vương thượng thư cố ý lấy lòng nịnh hót để lấy được niềm vui của nhi thần và phụ hoàng ư?”
Hoàng Hậu không đáp mà chỉ lấy một đĩa điểm tâm đưa cho Thái Tử, “Bệ hạ đang ở Quỳnh Uyển nhưng chưa dùng bữa. Đây là thứ bệ hạ thích ăn nhất, Thái Tử đưa cho phụ hoàng đi.”
Thái Tử ôm đĩa điểm tâm vào Quỳnh Uyển và quả nhiên thấy Sùng Phong đế đang khoanh tay đứng ở vườn hoa cúi đầu nhìn gì đó. Thái Tử thấy vậy thì nhẹ tay nhẹ chân đi qua, ý bảo đám nội thị đừng lên tiếng còn mình thì nhẹ gọi, “Phụ hoàng, nhi thần đưa điểm tâm cho ngài.”
Sùng Phong đế quay đầu lại thấy Thái Tử bưng đĩa thì mỉm cười sau đó kéo con trai tới bên cạnh. Ông ấy chẳng thèm rửa tay đã cầm một miếng bánh gạo bọc đường bỏ vào miệng nhai kỹ. Sau đó ông vuốt chóp mũi Thái Tử và cười nói, “Đây là tay nghề của Hoàng Hậu, nhất định là Nguyên Doãn tới đại điện tìm phụ hoàng nhưng không thấy nên mới tới đây phải không?”
Thái Tử thấy khóe miệng hoàng đế dính vụn bánh và nó theo chòm râu lắc lư thì không nhịn được phì cười sau đó duỗi tay lau vụn bánh cho cha mình rồi nói, “Mẫu hậu nói phụ hoàng còn chưa dùng bữa. Chẳng lẽ trong triều có việc gì sao?”
Sùng Phong đế mang theo sóng mắt bình thản trong sáng nói, “Chúng ta thắng trận nên phụ hoàng rất vui mừng, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ben-day-mua-bui-ben-kia-ruc-ro/3702491/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.