Đương nhiên Tạ Lăng không ngốc, nàng biết tiền đề để nói chuyện hoặc đàm phán với đối phương là họ phải có cùng cấp bậc, nói cách khác, trong tay nàng cần có lợi thế để đàm phán.
Lợi thế của nàng là gì?
Tạ Lăng không biết.
Nguyên nhân chính là vì nàng cảm thấy bản thân mình không có sở trường gì, lại bị người khác quản thúc, nên mới cảm thấy khủng hoảng như vậy.
Tạ Lăng ấn chặt huyệt Thái Dương đang bắt đầu đau, nàng rên lên một tiếng, như một quả bóng mềm ngã vào trong chăn bông.
Nàng nhìn chằm chằm vào màn giường, nỗ lực suy nghĩ.
Nếu nàng không biết rõ lợi thế của mình, thì chỉ có thể từ thái độ của đối phương mà đoán ra thôi.
Cho đến nay, việc càn rỡ mà tên biếи ŧɦái kia đã làm với nàng ngoại trừ nói chuyện, thì là……
Trốn tránh không chịu lộ diện và kiềm chế.
Đôi mắt Tạ Lăng bỗng nhiên sáng ngời.
Đúng vậy, người đó có thể trốn Lan quý phi, lại có thể đùa giỡn nàng bên trong Tạ phủ, có lẽ có quyền thế ngập trời, nhưng chỉ có thể trốn ở góc tối, người như vậy, Tạ Lăng gõ đầu dùng sức suy nghĩ, nàng chỉ nghĩ tới mật thám hoặc ám vệ thôi.
Chẳng lẽ, người thèm muốn nàng là một thái giám quyền cao chức trọng sao?!
Sắc mặt Tạ Lăng trắng bệch, nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh lại.
Biếи ŧɦái là ai không còn quan trọng nữa, điều quan trọng bây giờ là làm sao để giải quyết hắn.
Nếu hắn không chịu lộ diện, vậy chứng minh là hắn có điều kiêng kị. Tuy không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-xong-thanh-anh-trang-sang-cua-cac-lao-dai/485075/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.