Con mèo này tất nhiên là có hai màu mắt, một bên là xanh, một bên là màu vàng, lông nó thì trắng mượt, còn là lông dài. Nhìn nó thôi tôi đã kinh ngạc đến bịt miệng, há hốc khi thấy thứ anh tặng cho tôi lại đắt giá thế kia. Tôi rất thích mèo, rất rất thích luôn, hôm nay Phúc lại tặng cho tôi một con mèo.
Tôi nhảy cẩn lên vì vui, chạy lại rồi nhẹ nhàng bế bé mèo quý tộc này rời khỏi tay anh.
"Anh, anh tặng cho em hả? Con này thật sao?"
Anh thấy tôi cười híp mặt thì cũng vui, tôi ngồi sụp xuống nựng bé mèo quá trời, Phúc thì ấn đầu tôi, xoa xoa, bảo:
"Ừm, anh tặng cho em đấy. Thích không?"
"Tất nhiên là thích rồi, em thích mèo lắm luôn ấy."
Anh cười cười, phủi phủi lên trên nệm:
"Lên đây ngồi, ở dưới ngồi nhiều tê chân."
Nghe anh, tôi quên luôn cái đau ở má, vui quá thì anh nói gì chả nghe. Tôi ngồi lên giường, ôm mèo vừa vuốt lông vừa nựng cầm nó, anh lại dùng cái chất giọng trầm ấm:
"Hôm trước đi chợ Bến Thành, anh thấy em luyến tiếc nhìn mấy con mèo nên lần này mua cho em, nó ở nhà chơi với em cho em khỏi chán."
Phúc nói thế thì tôi gật đầu, giờ này mọi sự chú ý của tôi đều dồn về con mèo này hết rồi, thật sự nó rất đẹp, nhìn thôi đã muốn cắn vái phát.
Anh xoa xoa tóc tôi, rồi lại dùng mấy đầu ngón tay chải nhẹ tóc, mái tóc mới gội đã khô nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469153/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.