Quay sang, tôi thấy Luân. Anh ta chạy đôn đáo lại bà Hai, nôn nóng hỏi hang hơn là xem có chuyện gì, tay chân sờ quờ quạng:
"Em có sao không? Té ở đâu hả?"
Chị ta được đà thì tới, lúc nãy còn hung hăng chán, giờ có chồng, một chỗ dựa ghê gớm là một thằng đàn ông thì é lên khóc than:
"Cái con Út kia đó, nó hù em với con Năm một phát, mém nữa thì té chỏng vó. Em mới có nói nó vài ba câu nó đã làm như thế rồi...lỡ như em đang có thai thì làm sao đây."
Dồi ôi, tôi nghe mà mắc ói, cái cơn chua nó lên đến càng cổ rồi. Tôi lại bĩu môi nhìn họ, bà Năm với bà Tư thì trố mắt nhìn, như không tin vào mắt mình.
Không hiểu sao, đúng là đồng vợ đồng chồng, cái tên Luân này nghe tên tôi thì hậm hực ngay, đi mạnh, nói lớn:
"Út Hà, em ghét chị Hai sao mà phải làm vậy hả?"
Ừ thì ghét là đúng rồi đó, còn cái dạng anh ta là đồ ăn bám thì tôi cho thêm nha, biết ra oai lấy niềm tin của vợ thì thôi rồi, nghĩ mà hèn hạ. Tôi khoanh tay đứng nhìn anh ta, kênh mặt dữ chứ chẳng thua:
"Rồi sao? Bộ chị ta nói tôi được thì tôi không nói được hả? May sao mà tôi hù chứ để tôi đổ dầu trơn thì con cái đừng có hồng mà mang."
Luân nóng mặt, anh ta như muốn đánh tôi tới nơi rồi. Sao nào, con trai mà đánh con gái cũng nửa ói nửa mửa, hèn thì nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469152/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.