Tôi bị hành động đó của Phúc làm giật thót tim, cứ tưởng mình bị anh đập cái đĩa vào đầu rồi chứ. Tôi tròn mắt nhìn anh, tim thì đang chạy đôn chạy đáo vì hoảng sợ, lúc này tôi tưởng tim tôi sắp lọt ra ngoài rồi không ấy.
Nhìn Phúc thở hì hục, tay run mà tôi thấy cả gân xanh, mặt Phúc ghê lắm, anh cứ như muốn nuốt chửng mọi thứ vậy, anh quay sang từng người, chỉ chỉ cái ngón tay trỏ mà tỏ ra bất lực vô cùng. Anh cười như điên vậy:
"Mấy người tưởng tôi cưới Hà về để làm con ở cho mấy người à?"
Bà má tôi giận lắm, bà nói lại:
"Có nhiêu chuyện đó cũng đập chén đập bát cho ai coi? Nó động tay động chân thì chả chết héo đâu mà con lo như nó sắp chết không bằng vậy?"
Bà nói thì gì chả đúng, tôi đứng mà thấy má chồng như một mẹ chồng chính hiệu đang tồn tại với tôi vậy. Nghe bà nói mà xàm quá, tôi cau mày nhìn Phúc, anh hừ hừ, tay còn nắm chặt cổ tay tôi chẳng buông.
"Nói gì chẳng đúng, má cho vợ con chết héo thì má có xót đâu. Con dâu ruột của má thì má mới sót, vợ con chí phải con người."
Gì đây, tôi vừa vào nhà chồng mà thấy nhiều chuyện kịch tính, khó hiểu quá. Chắc tôi phải tìm một cái ăn ten để bắt sóng, hóng gia đình chồng tôi mới được.
Má chồng tôi nghe Phúc nói thì giận run, chân mày bà dựng ngược mà không biết phản kháng điều gì. Mấy bà dâu đến chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469139/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.