Giọng anh khàn đục, nghiêm lắm mà kiệm lời. Tôi cũng sợ anh đánh tôi nên tôi im, phận con gái mà, gả đi rồi ở nhà chồng sợ bị chồng đánh lắm, cho dù tôi có hống hách kênh kiệu trong lòng với Phúc lắm.
Tôi nằm yên mà khó chịu, anh dùng tay vén lớp áo đằng sau lên, cái lớp áo lót bên trong chắc anh cũng thấy, nó khá cũ kĩ và nhìn có chút bẩn bẩn do nhiễm màu. Tôi cảm nhận thấy anh chỉ lặng người một chút, không hành động tiếp nữa, Phúc ở sau lưng thở hắt một hơi.
Tiếp tục anh dùng thứ gì đó lành lạnh, xoa lên trên người tôi, thoa xong anh vén áo xuống rồi đóng nắp hộp.
Tôi quay lại mới thấy, anh là đang dùng thuốc thoa cho tôi. Loại thuốc kem trị vết thương, loại này tôi biết là đắt tiền. Khiếp, tôi thầm nghĩ nhà giàu thì dùng loại nào cũng đắt tiền thế kia, nhìn mà tôi chẹp môi.
"Nằm nghiêng đi cho thuốc nó thấm vào rồi ngủ."
Tôi nhìn anh, mắt u buồn mà quay sang chỗ khác, lẳng lặng mà trả lời một tiếng cho có:
"Ừ."
Tôi chỉ thây Phúc ngồi dậy, anh đi đâu đó, rồi tôi thiếp đi lúc nào không hay.
-------
Sáng ra, tôi xuống dưới nhà, vẫn là Phúc đã đi đâu từ sớm. Hôm nay tôi là ngày đầu làm dâu, chẳng ai có làm cái gì, hay nghi lễ gì cả, cứ thế mà ở trong nhà thôi. Tôi ngồi ở nhà trước chơi, ba chồng tôi cũng không ở nhà, nghe má chồng tôi nói thì ba chồng tôi đi khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469138/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.