Anh nào ai khác, chính là cái người...cái người mà hứa sẽ cưới tôi hai năm trước, nói mà không giữ lời. Năm đó...tôi mém bị hại đời con gái chỉ vì đi làm về đêm, nhưng may sao được anh cứu, dưới sự chứng kiến sơ qua mà người tôi yêu, gọi là Luân, đã sỉ vã tôi, không chỉ sỉ nhục và cho rằng tôi đã mất đời con gái, mà Luân còn cho rằng tôi nghèo kiết xác, chẳng xứng với Luân.
Cứ như thế...Luân bỏ tôi để đi cười người con gái khác. Dưới lúc tuyệt vọng, tôi lại gặp anh, chẳng biết anh thương yêu gì tôi, hay chỉ nói cho có, mà anh muốn cưới tôi, nói sẽ đưa sính lễ đến hỏi cưới...vậy mà anh đi biền biệt hai năm không thấy người đâu.
Tôi sửng người nhìn anh, ánh mắt như không tin vào mắt mình. Môi giật giật môi, run run vì tức. Không tin đây là chồng mình thật, tôi lại quay sang bà Hai hỏi:
"Chị Hai. Đây là anh chồng thứ mấy vậy ạ?"
Nghe tôi hỏi mà bà Hai chưng hửng, chị nhìn tôi rồi nhướng mày:
"Ủa Út, mày cưới chồng mà sớm giờ không nhìn mặt chồng hay sao vậy em? Không chồng mày thì là chồng chị à?"
"..."
Tôi im bặt, chưng hửng nhìn hai người. Bà Hai còn chưa nói gì thêm thì người được nói là chồng tôi gắt giọng nhìn bà chị Hai.
"Nhà có người ở mà chị hành gì vợ em vậy? Bộ chưa gì mà chị muốn để em ấy làm con ở thay à?"
Nghe anh nói mà tôi mới biết nhà này có người ở đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-tinh/3469137/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.