🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Ry

Đầu kia của đá bạc, minh chủ ngồi trong phòng ban tổ chức đồng ý với yêu cầu của Túc Lê, cũng liếc Vương lão phu nhân ở trong góc một cái.

Tu sĩ xung quanh xì xào bàn tán, Tạ Hòa Phong lập tức đi tới bên Túc Lê: "Đừng lo, đá đo hồn sẽ không gây tổn thương cho cậu."

Túc Lê lại rất thản nhiên, đợi nhân viên lấy tảng đá kia ra, cậu lập tức giơ tay.

[Ban tổ chức đúng là hơi quá đáng, nếu về sau không thanh minh cho Túc Lê, bị người ta hiểu lầm thì sao?]

[Tình huống này từng xuất hiện rồi mà, chẳng qua là từ lâu lắm rồi, cũng là một thiên tài bị chất vấn. Đá đo hồn đúng là cách tốt nhất để giải thích, giờ còn có cả livestream nữa, cho cả mạng xem. Tôi lại không thấy đây là chuyện xấu.]

[Biết là không phải chuyện xấu, nhưng cách làm của ban tổ chức thật sự khiến người ta thất vọng. Giai đoạn thứ nhất hình như cũng có vài chuyện, Tôn lão tiên sinh bị tạm cách chức.]

[Ài, để xem đi.]

"Chuyện gì vậy?" Một nhóm Yêu tộc mới thi đao pháp xong đi ra, chú ý tới bên tổ kiếm pháp nhốn nháo chen chúc, người bu lại chặt như nêm cối.

Yêu tộc đi đầu mặc áo bào xanh, yêu đồng lóe lên sắc lạ, nhìn thẳng vào giữa biển người: "Tạ Hòa Phong?"

"Không phải, em mới đi hỏi, hình như là liên quan tới Túc Lê nhà họ Túc." Một Yêu tộc vội vàng chạy tới: "Anh Du, nghe nói là ban tổ chức chất vấn Túc Lê, nghi ngờ cậu ấy bị người ta đoạt xác, hiện đang dùng đá đo hồn để kiểm tra, tu sĩ ở quanh đây đều đến xem."

Du Tư nghiêm mặt: "Qua đó xem thử đi."

Người tới ngày càng nhiều, bên sân thi kiếm pháp ồn ào vô cùng.

Hai vị giám khảo đứng ở góc, nhân viên mang đá đo hồn tới, đặt lên một cái bàn nhỏ, nói với đứa bé đứng cạnh: "Túc đạo hữu, mời."

Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Túc Lê đặt tay lên tảng đá. Đá đo hồn có màu trắng ở giây phút cậu đưa linh lực vào lập tức chuyển màu, một vầng sáng chạy quanh hòn đá, dần ngưng tụ thành màu vàng kim trong suốt. Khi mọi người nín thở theo dõi, sắc vàng đậm dần, loang khắp hòn đá.

Tạ Hòa Phong: "Là màu vàng."

Anh nói xong, sắc vàng càng thêm đậm, càng loang rộng, cuối cùng đá đo hồn không gánh chịu được sắc vàng sẫm như vậy, cứ thế vỡ vụn.

"Vỡ rồi!?" Có người la lên.

[Vãi chưởng?! Đá đo hồn bị vỡ là sao?]

[Vàng quá nên vỡ?!]

[Là tốt hay là xấu?]

[Là tốt. Đá đo hồn hiện sắc vàng chứng tỏ thần hồn và thể xác của Túc Lê phù hợp với nhau, nhưng màu vàng đậm như vậy là lần đầu tiên tôi thấy.]

Tất cả mọi người biểu thị nghi hoặc, đại năng trong ban tổ chức và hai vị đại tông sư kiếm tu ở hiện trường thấy thế cũng đổi cái nhìn.

Nhân viên lần đầu tiên gặp tình huống này: "Như thế là..."

"Đá đo hồn là một trong những loại linh thạch đo lường giới tu đạo dùng để kiểm tra tư chất, chẳng qua đá đo hồn chú trọng sự phù hợp giữa thể xác và thần hồn. Ngàn năm trước có một vị tu sĩ Nhân tộc cũng vì thiên phú quá cường đại mà bị người chất vấn, khi ấy hắn tiến hành đo hồn tại chỗ, đá đo hồn đã xuất hiện vết nứt." Thích trưởng lão nói một nửa lại ngừng: "Khi đó giới tu đạo tiến hành kiểm tra kĩ càng, cuối cùng xác định được vết nứt xuất hiện là do vị tu sĩ kia, tuy rằng khi ấy còn nhỏ tuổi, thần hồn của hắn lại hùng mạnh vô cùng, sở hữu đại khí vận hiếm ai bì nổi... Nhưng đá đo hồn vỡ vụn thế này là lần đầu tiên ta thấy."

[Khoan? Thích tông sư nói thế là sao?]

[Ngài ấy đang nói về vị mạnh nhất trong giới đao tu hiện giờ, sư phụ truyền dạy cho Du Tư, Ưng Trường Không.]

[Năm đó Ưng Trường Không chỉ khiến đá đo hồn bị nứt, Túc Lê là khiến nó vỡ vụn luôn...]

[Tức là thiên phú của Túc Lê còn khủng bố hơn cả Ưng Trường Không!?]

[Vãi nồi, đo hồn đo ra tin chấn động luôn! Này còn dã man hơn cả đoạt xác!]

Ở đầu kia, tiếng minh chủ rõ ràng vọng ra: "Được. Chúng ta sẽ thực hiện hứa hẹn trước đó."

Mà trong phòng, Vương lão phu nhân nhìn chằm chằm hình ảnh trước mặt, không tin nổi: "Vỡ? Sao có thể như thế?"

Thanh Điểu đúng lúc đứng ra: "Vương lão phu nhân, bà là người yêu cầu đo hồn, chuyện đã xong rồi. Ban tổ chức công khai làm khó một đứa trẻ, đây vốn đã là ỷ lớn hiếp nhỏ, hơn nữa còn chứng minh Túc Lê không phải bị đoạt xác mà là có thiên phú cực cao. Sự thật đã bày ra trước mắt như vậy, bà còn muốn làm gì nữa?"

Bà Vương cau mày: "Nhưng thằng bé đó mới tu luyện được bao lâu chứ?"

"Vương lão phu nhân, đây là ban tổ chức nể mặt ngài nên mới dùng đá đo hồn. Giờ thì hay rồi, một hạt giống tốt như vậy ở ngay trước mắt. Nhà họ Túc cũng không phải dạng hiền lành, nhiều lần gây sự như vậy, nếu vợ chồng họ tìm tới cửa, chúng ta sẽ không mạo hiểm che chở cho nhà họ Vương các người."

"Hạt giống này không chỉ am hiểu trận pháp mà còn am hiểu kiếm pháp, lại không có sư phụ, cơ hội chẳng phải bày ra đó rồi sao?"

"Lão Từ, ông cũng động lòng rồi ư?"

"Thiện kiếm thì chắc chắn sẽ thiện những binh khí khác, Đao Tông bọn ta cũng muốn góp phần."

...

Du Tư đứng trên cao, rất chấn động, nhất là khi y thấy đá đo hồn hoàn toàn vỡ vụn. Y nhìn sang Túc Lê, không khỏi cau mày: "Túc Lê?"

"Anh Du, nghe nói cái cậu Túc Lê dó cũng là phản tổ truyền thừa, lúc ở trong sân thí luyện nổi tiếng lắm."

Du Tư lại nhìn đá đo hồn rồi quay người: "Đi thôi."

"Ơ, anh Du, không xem tiếp à?" Yêu quái kia thấy Du Tư đi xa, đành phải cất bước đuổi theo.

Sau khi Du Tư đi, trong sân vẫn còn rất xôn xao. Ban tổ chức đã gật đầu, nhân viên cầm đống vụn đá đi. Ánh mắt người xung quanh nhìn Túc Lê đã hoàn toàn khác biệt, Trương Thủ Không liếc nhìn đá đo hồn, nói tiếp: "Lúc trước chư vị nói Túc Lê không có sư phụ, hoài nghi thiên phú kiếm pháp của thằng bé là kẻ khác đoạt xác thể hiện, nhưng có việc này ta cần làm sáng tỏ với mọi người."

"Sư đệ của ta là Phương Thủ Ý đã sinh sống ở núi Tức Linh được vài năm. Mấy năm trước đệ ấy từng truyền tin cho ta nói phát hiện một đứa bé có thiên phú cực cao, khiến đệ ấy dốc lòng dạy bảo. Đứa bé đó không phải ai khác, chính là Túc Lê đang đứng trước chư vị." Trương Thủ Không nói tiếp: "Túc Lê học kiếm thế nào, ta đã được sư đệ thông báo. Đúng là những năm qua thằng bé chỉ tập trung rèn luyện kiếm pháp cơ bản, ta và sư đệ Phương Thủ Ý đều có thể đứng ra làm chứng. Tuy nhiên, đây là sàn thi đấu, đề cao sự công bằng liêm chính, kết quả thi của Túc Lê đã có. Lý thuyết 35 điểm, thực hành 25 điểm, tổng hợp 20 điểm, tổng cộng 80 điểm."

Tu sĩ xung quanh nghe thế sững sờ, 80 điểm? Đây là người đầu tiên thi nên không ai biết số điểm này là cao hay thấp.

Tổng hợp được điểm tối đa, có vẻ như hai vị giám khảo đánh giá rất cao về thiên phú và nền tảng của Túc Lê. Điểm lý thuyết mất vài điểm hẳn là do có mấy câu hỏi về kiếm pháp cao cấp Túc Lê không trả lời được. Mất nhiều điểm nhất là thực tiễn, nhưng đành chịu thôi, Túc Lê chỉ sử dụng kiếm pháp cơ bản lúc thực chiến. Tuy là cậu nhóc thủ thắng, nhưng xét quy tắc của hội võ đạo, không được điểm cao cũng là bình thường...

Đúng là chấm rất công bằng.

[Chẹp, nếu mà Túc Lê biết kiếm pháp cao cấp thì chẳng phải sẽ có hi vọng max điểm sao?]

[Lầu trên tỉnh đi, thằng bé mới 8 tuổi thôi mà, còn không gian để phát triển.]

[Không ngờ tôi lại là một trong những người chứng kiến lịch sử, thế mà lại có cơ hội nhìn thấy vị tu sĩ thứ hai khiến đá đo hồn nứt vỡ.]

[Ư ư ư không hiểu sao nhưng mà tự dưng tui tự hào quá, đây là bé bé tui nhìn lớn lên đó.]

[Tui là trận tu, thấy hãnh diện ghê gớm, tuy rằng đây là thi kiếm pháp...]

Trong sân ngoài sân ầm ĩ bàn tán, Trương Thủ Không hỏi: "Bé con, con có vấn đề gì không?"

Túc Lê chắp tay đáp: "Thưa không, con rất hài lòng."

Thích trưởng lão nói: "Con à, bài thi đã kết thúc, con có thể về nghỉ, chuẩn bị cho mục thi thứ hai."

Trương Thủ Không còn muốn tiến lên kéo Túc Lê lại trò chuyện thêm đôi câu, không ngờ đứa nhỏ quay sang nói với Tạ Hòa Phong một tiếng rồi đi thẳng ra ngoài, dường như không hề chú ý tới việc mình mang lại tin tức chấn động cỡ nào.

"Vẫn còn trẻ con lắm." Trương Thủ Không không khỏi cảm thán.

Thích trưởng lão khụ khụ mấy tiếng: "Trương môn chủ, vừa rồi ngài hơi quá đáng đó."

"Ta quá đáng chỗ nào?" Trương Thủ Không cười: "Đám người của ban tổ chức chắc đỏ cả mắt rồi, nhưng ta còn có sư đệ xếp trước bọn họ đấy. Muốn nhận đồ đệ thì qua được Thiên Nguyên kiếm phái đã."

Ban tổ chức, một vị thiên tài tuyệt đỉnh như vậy xuất hiện, rất nhiều đại năng có ý định nhận đồ đệ, nhưng nghe được lí do của Trương Thủ Không, họ cũng không nhịn được cười mắng.

"Ý của Trương tông sư là nhà gần hồ nên hưởng ánh trăng trước?"

"Hắn nói Phương Thủ Ý dốc lòng dạy bảo, nhưng lại không nói Phương Thủ Ý nhận đứa bé đó làm đồ đệ. Lão Trương đây là muốn giành trước, giữ người ta ở Thiên Nguyên kiếm phái."

"Hắn vẫn còn phải chấm thi, nhưng Túc Lê ra ngoài rồi mà đúng không? Đâu phải chúng ta không có cơ hội."

Các đại năng nói chuyện, Vương lão phu nhân ngồi trong góc thì sầm mặt. Một lúc sau, bà ta bỗng nhận được truyền âm từ trong nhà.

Người kia lo lắng nói với bà mấy công ty của nhà họ xuất hiện vấn đề, không những thế, vài dự án hợp tác với nhà họ Tôn cũng bị người ta phá tan tành, giờ cả nhà đang loạn cào cào.

Vương lão phu nhân nghe thế đen mặt: "Tại sao lại như thế hả!?"

Quản gia nói: "Chuyện xảy ra rất đột ngột, có người ra tay với nhà họ Tôn, giờ đang chuyển sang chúng ta... Tôi mới kiểm tra thì hình như là thế lực bên Yêu tộc, khí thế rất hung hăng, lại không chỉ có một nhà tham dự."

Vương lão phu nhân: "Đợi ta về."

Bà ta tức giận đứng dậy, chợt thấy nữ yêu mặc sườn xám màu xanh ngồi ở đối diện.

Cô thong thả nâng chén trà, thấy bà nhìn còn đoan trang làm động tác mời.

Vương lão phu nhân bỗng hiểu ra mọi chuyện, mặc kệ những đại năng khác còn ngồi đây, chống gậy hùng hổ ra ngoài.

"Thanh Điểu, lần này cô làm bà già đó tức chết rồi."

Thanh Điểu duy trì nụ cười không thể bắt bẻ: "Chuyện đá đo hồn vừa rồi, cảm ơn đại yêu đã hỗ trợ."

"Có gì đâu, ta và Kinh Hạc quen biết bao nhiêu năm rồi, y đã mở miệng nhờ sao ta có thể từ chối." Người nói chuyện chính là vị đại yêu ban nãy hùa theo Vương lão phu nhân đề nghị dùng đá đo hồn, lúc này hắn tươi cười nói: "Lại nói, ta đã ngứa mắt cái nhà đó lâu rồi, có thể thấy mụ già kia ngỡ ngàng như vậy cũng rất là vui tai vui mắt."

Đại yêu nói tiếp: "Nhưng Túc Lê, Kinh Hạc và nhà họ Túc giấu ghê thật, một đứa nhỏ có thiên phú mạnh như vậy mà tới giờ mới cho thằng bé lộ diện."

Thanh Điểu cười: "Dù sao thiên phú của cậu ấy cũng là hiếm thấy, tham gia hội võ đạo khó tránh khỏi bị miệng lưỡi người đời nghi ngờ, chủ nhân của tôi nói đá đo hồn là cơ hội tốt."

-

Bên ngoài, Túc Úc thu dọn các thứ, nhìn ba với chú vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, không khỏi giục: "Hai người lại loay hoay gì đấy, bé Lê sắp ra rồi kìa, vẫn chưa nói chuyện điện thoại xong à?"

Ly Huyền Thính cầm biển giúp Túc Minh, đang đứng cùng cậu nhóc, mắt dán vào lối ra, đợi Túc Lê.

"Rồi rồi xong ngay đây, đang giải quyết cái đám họ Vương kia còn gì?" Ba Túc cúp máy, bỏ hết đồ vào túi càn khôn: "Dám ức hiếp con trai ta, cũng không chịu nhìn xem bố mẹ nó là ai. Mà mẹ anh cũng thật là, nếu không phải tôi gọi điện thì cũng không biết mẹ anh đã xử lý rồi."

"Mẹ luôn là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đá chết voi, chả lần nào ba nhanh bằng mẹ hết." Túc Úc quay lại giục: "Chú Kinh Hạc, nhanh lên, đi ăn thôi."

Trần Kinh Hạc kết thúc đối thoại với Thanh Điểu, cầm đồ đi tới: "Vừa mới xử lý vài thứ, còn sót cái gì nữa không? Phượng Hoàng đại nhân ra chưa?"

Mỗi người một câu, chưa thấy Túc Lê đâu, nhưng cửa ra vào đột nhiên náo nhiệt hẳn. Có mấy người vội vàng chạy tới chỗ họ, mặt cười hớn hở làm như thân thiết lắm.

"Đây chẳng phải là Túc đại nhân và Kinh Hạc đại nhân sao?"

"Sao lại ngồi đây thế này, chi bằng chúng ta vào trong uống chút trà."

"Vừa rồi chúng tôi đã xem, biểu hiện của Túc Lê đúng là rất xuất sắc..."

Để tránh phiền phức, trước khi ra ngoài Túc Lê đã dùng phù ẩn thân. Đi được mấy bước thì thấy cả nhà bị một đống người lạ bao vây, không biết tình huống thế nào.

Ly Huyền Thính cảm ứng được sự hiện diện của cậu, lập tức giơ tay vẫy.

Túc Lê lẳng lặng tới gần, đứng cạnh Ly Huyền Thính, không gỡ phù ẩn thân.

Hai người đều không lên tiếng, thực tế đã giao lưu trong đầu được một lúc. Ly Huyền Thính kể lại chuyện Trần Kinh Hạc và ba Túc nói: 'Kiếm pháp của ngươi vẫn hơi quá, có người bên ban tổ chức nghi ngờ, Kinh Hạc bèn tiện tay đẩy một cái để họ dùng đá đo hồn chứng minh. Giờ tốt rồi, chuyện đá đo hồn đã lan truyền trên mạng, không ai dám giở trò nữa."

Túc Lê: 'Ta biết, trước đó Kinh Hạc có nói lúc mấu chốt sẽ cho Thanh Điểu hỗ trợ, ta cũng đoán được. Vả lại tuy Trương Thủ Không có ý đồ riêng, nhưng ông ta nói vậy cũng giúp chúng ta đưa Phương Thủ Ý ra làm lá chắn, xem như chó ngáp phải ruồi."

Đây là bắt buộc, cậu có khống chế kiếm pháp của mình thế nào thì thời gian tu luyện rành rành ra đó. Tuy có linh vật có phản tổ truyền thừa yểm hộ, nhưng muốn giấu giếm vài lão già thì vẫn tương đối khó. Chẳng qua lũ người đó đều là ngại mặt mũi, thiếu một thời cơ để hành động. Giờ công khai chứng minh cho họ thấy, giải đáp nghi hoặc, đồng thời cũng giải quyết những phiền phức về sau.

Ly Huyền Thính nói: 'Đá đo hồn vỡ là ngoài ý muốn.'

Túc Lê: 'Không sao, về sau cũng lấp liếm rồi, chỉ là...'

Cậu nhìn papa và Kinh Hạc bị người ta bao vây kín mít.

Chỉ là có vẻ như còn khoa trương hơn trước...

Ly Huyền Thính nghe ra tâm trạng Túc Lê, đành phải hỏi Túc Úc: "Mình đi được chưa ạ?"

"Tất nhiên là được rồi." Túc Úc cau mày nhìn đám người: "Mấy người này làm cái gì vậy chứ?"

Ly Huyền Thính chỉnh lại mũ cho Túc Minh, giải thích: "Chắc là vì chuyện đá đo hồn ban nãy. A Ly ra rồi ạ, chúng ta có thể đi ăn."

"Dở người à, muốn hỏi chuyện thì cũng phải lựa giờ chứ?" Túc Úc đưa đồ trong tay cho Ly Huyền Thính: "Huyền Thính, cầm cho anh."

Túc Úc dùng ưu thế chiều cao chen vào đám người, đẩy hết mấy ông lớn kia ra, hành vi ngang ngược đến là thản nhiên: "Xin lỗi nhé, nhường đường chút." Chen được vào trong, cậu chàng đứng cạnh ba mình và Trần Kinh Hạc, miệng nói: "Sắp tới giờ hẹn đặt bàn rồi, nhà hàng gọi hỏi bao giờ nhà mình tới kìa."

Xung quanh tức thì im re, Túc Minh đứng ngoài nghe anh cả nói thế, lập tức kêu: "Con đói!"

Túc Úc: "Nghe chưa? Đói rồi kìa."

Ba Túc "giật mình nhớ ra": "Suýt thì quên chuyện này, cảm ơn ý tốt của các vị, để hôm nào rảnh lại uống trà, nhà ta xin phép đi trước."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.