🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Ry

Bài kiểm tra lý thuyết của Túc Lê đã khiến người xem chấn động vô cùng. Nếu nói trận pháp là truyền thừa, vậy kiếm pháp chính là tài năng thật sự của Túc Lê. Mà đối mặt với câu hỏi của Trương Thủ Không, cậu vẫn duy trì thái độ ban đầu, không căng thẳng cũng không lo lắng, tâm lý vững như vậy khiến rất nhiều tu sĩ kính nể.

Dù kết quả thi thực hành có thế nào thì thái độ của Túc Lê đã đủ khiến người ta tôn kính.

[Tuy biết là thế nhưng tôi vẫn thấy lo cho Túc Lê.]

[Giờ tôi không dám coi thường cậu bé này nữa rồi, nhưng mà thi thực tiễn vẫn rất đáng lo huhu.]

[Thực chiến thì khó nói lắm, không hạn chế kiếm pháp, thằng bé phải dùng kiếm pháp cơ bản để thắng Trương môn chủ, quá khó. Với cả lần thi này còn sẽ so sánh với những người khác nữa, kiếm pháp cao cấp tất nhiên phải có điểm cao hơn kiếm pháp cơ bản rồi, tức là điểm trung bình của Túc Lê vẫn sẽ không sao.]

[Ơ, thế liệu Túc Lê có vào được top 30 không? Tôi muốn xem cậu ấy đấu võ đài.]

[Để xem.]

[Tôi lại thấy mọi người không cần quá lo đâu, có phải mới bị vả mặt một hai lần đâu mà...]

Trương Thủ Không cầm kiếm ra trận. Ông thật sự rất thích đứa nhỏ Túc Lê này, trước đó sư đệ kể về Túc Lê ông còn không có cảm giác gì, nhưng giờ tận mắt chứng kiến kiếm pháp của thằng bé mới biết nền tảng rất là vững. Kiếm pháp cơ bản cũng là kiếm pháp truyền thống, rất nhiều kiếm tu sẽ không quá tập trung vào cơ bản, cho rằng kiếm pháp cơ bản là công pháp của thời đại trước, đã bị đào thải. Trên thực tế, kiếm pháp hiện đại có mạnh tới mấy thì vẫn là phát triển từ kiếm pháp cơ bản mà ra.

Chỉ có học tốt cơ bản mới có thể vận dụng nhuần nhuyễn, chỉ tiếc thanh niên bây giờ phần lớn là nóng vội, hiếm ai có kiên nhẫn.

Lúc Trương Thủ Không lên đài, Túc Lê đã rút kiếm tiến lên. Bộ pháp của cậu như chuồn chuồn lướt nước, thoáng cái đã tới trước mặt ông. Nói là dùng kiếm pháp cơ bản, Túc Lê thật sự chỉ dùng có vậy, một chiêu "Thanh Vân Đăng Thiên" đâm thẳng mặt. Trương Thủ Không giơ kiếm trước người, dễ dàng chặn lại. Đúng lúc này, Túc Lê biến chiêu, mũi kiếm chĩa vào phần eo của ông. Trương Thủ Không giật mình, để cho công bằng thì ông đã đè ép tu vi, kiếm pháp sử dụng cũng là kiếm pháp cơ bản. Nhưng thể chất của ông rõ ràng vẫn trội hơn Túc Lê, vậy mà, ông lại bị cậu bé này đánh trúng.

Chỉ dùng có 3 thế kiếm.

Kiếm thứ nhất đã khiến tu sĩ ở đây kinh ngạc, nhất là chiêu vừa rồi, họ chưa kịp thấy rõ đã kết thúc.

"Trương môn chủ thế mà thua trong một đòn?"

"Không thể nào, tôi chỉ kịp thấy Thanh Vân Đăng Thiên. Thanh Vân kiếm pháp không phải là kiếm pháp vô dụng à?"

"Hình như cậu ta có biến chiêu."

Tạ Hòa Phong nói: "Cậu ấy dùng 3 thế kiếm. Thanh Vân Đăng Thiên là tấn công chính diện, sau đó là Bạch Thủy để nghi binh, cuối cùng dùng Lê Hoa Thiêu Kiếm đánh trúng Trương môn chủ. Trương môn chủ đã khinh địch."

Trương Thủ Không thấy vậy bắt đầu đề phòng Túc Lê, nhưng trong lúc giao thủ, ông vẫn nhận ra khác biệt.

Túc Lê quá nhỏ, thân pháp còn nhẹ nhàng, rất khó bắt giữ. Tu sĩ ông quen đấu cùng luôn có ngoại hình cao lớn, tự dưng giờ đấu với một đứa nhỏ bé xinh, càng khó phán đoán vị trí. Túc Lê đã lợi dụng điểm này để tránh đòn của ông, đồng thời phản kích.

[Trương môn chủ đè tu vi mà.]

[Trương môn chủ là đại tông sư đó, đè tu vi thật, nhưng Túc Lê có thể đánh với ngài ấy như vậy là quá giỏi rồi.]

[Tôi thấy được kiếm pháp của Túc Lê luôn này, không ngờ năng lực phản ứng của cậu ấy nhanh như vậy.]

[Kiếm pháp cơ bản có thể lợi hại vậy ư?]

[Tôi nhìn mà choáng, kiếm thì tôi có thể hiểu, nhưng không ngờ có thể làm như vậy.]

Tạ Hòa Phong và các tu sĩ xung quanh chăm chú theo dõi. Nói thật là thực lực Túc Lê thể hiện không bằng họ, nhưng cậu nhuần nhuyễn kiếm pháp cơ bản hơn họ rất nhiều. Thậm chí hồi xưa tập kiếm pháp cơ bản, họ cũng không ngờ nó có thể biến chiêu nhiều như vậy. Hết lần này tới lần khác, liên tục đan xen, mỗi chiêu mỗi thức đều dùng ở nơi mấu chốt, động tác nước chảy mây trôi, người nhẹ như yến.

Xung quanh bỗng im ắng hẳn, tất cả mọi người đếm các chiêu kiếm Túc Lê sử dụng. Là thật, tất cả kiếm pháp đều xuất phát từ 81 bộ kiếm pháp cơ bản. Bọn họ nhận ra chiêu kiếm, lại là lần đầu tiên thấy một đứa nhỏ Yêu tộc tu tập kiếm pháp có khi còn chưa tới 5 năm, sử dụng kiếm pháp tới đỉnh cao như vậy.

Hai bên có qua có lại, rõ ràng là kiếm pháp của Trương môn chủ mạnh hơn, nhưng bọn họ nhìn ra được Túc Lê đang lấy yếu chế mạnh.

Kiếm thứ 3, Túc Lê chủ động lùi về sau 3 bước, cố ý bại lộ chút nhược điểm, mà Trương Thủ Không cũng nhân cơ hội này công kích, đánh trúng vai Túc Lê. Cậu không hoảng, cẩn thận quan sát bộ pháp của Trương Thủ Không, nghĩ bước kế tiếp, cậu nhất định phải để mỗi chiêu kiếm của mình đều hợp tình hợp lý.

Kiếm thứ nhất, phải để Trương Thủ Không khinh địch.

Kiếm thứ hai, phải bắt chước người mới học kiếm lúc tấn công.

Kiếm thứ ba, phải bại lộ nhược điểm trong kiếm pháp để Trương Thủ Không chủ động tấn công.

Kiếm thứ tư, phải ra vẻ mệt mỏi, thế kiếm yếu đi.

Mà kiếm thứ năm thì cần xuất kỳ bất ý.

Trước khi đánh Túc Lê đã nghĩ xong tất cả các bước. Trương Thủ Không dù sao cũng là đại tông sư, cậu vừa phải thể hiện được ưu điểm, vừa phải diễn trước mặt đại tông sư. Cũng may chỉ dùng kiếm pháp cơ bản để giao đấu, bộ kiếm pháp này từ đó đến nay đã thay đổi rất nhiều, nhưng suy cho cùng vẫn là biến thể của kiếm pháp Thượng Cổ. Mà mấy thứ này trong năm tháng đằng đẵng đó cậu đã rèn luyện đủ kiểu, khiến chúng khắc sâu vào thần hồn.

Thực lực của cậu chưa khôi phục, nhưng để diễn kịch che mắt đám kiếm tu này vẫn rất dễ dàng.

Nhưng Trương Thủ Không thật khiến cậu bất ngờ, kiếm thứ hai lộ rõ là ông ta đang quan sát cậu. Xem ra kiếm tu Nhân tộc hiện tại không phải ai cũng tầm thường, Trương Thủ Không không hổ là đứng đầu Kiếm Tông.

Có điều cũng nên kết thúc thôi.

[Căng thẳng quá đi.]

[Trời ơi, nguy hiểm quá, Túc Lê mấy lần suýt bị đánh trúng.]

[Thể lực của cậu ấy rõ ràng không đủ, dù sao cũng còn nhỏ, còn mới thi xong hai vòng nữa, chịu được cho tới giờ là giỏi lắm rồi.]

[Huhuhuhu bé bé ơi cẩn thận nhé.]

[Đại tông sư như kiểu đang dạy học ấy, ông ấy liên tục cho Túc Lê cơ hội nghỉ ngơi.]

[Trong tình huống đó mà Túc Lê đánh trúng được hai kiếm cũng chật vật mãi đấy, kiếm thứ năm!]

Kiếm thứ năm, tất cả tu sĩ dưới đài nhìn thấy Túc Lê đột nhiên đứng im bất động, mà kiếm của Trương Thủ Không đã sắp đâm vào người cậu. Lúc này cậu múa một chiêu kiếm, lắc mình xuất hiện đằng sau Trương Thủ Không, người kia lập tức tránh, nhưng thanh kiếm đang che trước người Túc Lê đột nhiên đổi hướng, cậu nhẹ nhàng đẩy chuôi kiếm ra sau, chuôi kiếm vừa hay sượt qua chân trái Trương Thủ Không.

Bản thân cậu cũng bị kiếm phong ảnh hưởng, ngã lăn ra đất.

[!!!!!]

[Vãi chưởng, thế mà chơi ngược, dùng chuôi kiếm đánh.]

[Thằng bé nhỏ xíu mà, chiêu này tôi cũng không nghĩ ra.]

[Đánh để người ta không ngờ được, chưa thỏa mãn, cảm giác như mới học xong một tiết vậy.]

[Đừng nói nữa, tôi đang chuẩn bị học lại kiếm pháp cơ bản đây, tự dưng cảm giác mình không cả bằng một đứa trẻ con hức hức.]

Trương Thủ Không nhìn đứa nhỏ ngã sõng xoài trước mặt, không nhịn được vươn tay bế cậu dậy: "Con đã làm rất tốt."

Tu sĩ xung quanh như mới tỉnh mộng, trong đầu vẫn còn cảnh tượng hai bên đấu qua đấu lại. Quá cơ bản, cơ bản như là hình trong sách giáo khoa, lặp đi lặp lại. Mỗi chiêu kiếm họ đều đọc ra được tên, nhưng không ngờ nó ở trong tay một đứa bé lại có thể sinh động như vậy.

Trương Thủ Không nhanh chóng đi xuống bàn với Thích trưởng lão: "Mặc dù đứa nhỏ này chỉ có kiếm pháp cơ bản, nhưng với thiên phú của thằng bé, nên để điểm cao."

"Trương môn chủ, mặc dù ta đồng ý cái nhìn của ngài. Nhưng quy tắc đã nói rõ, kiếm pháp cơ bản có xuất sắc hơn thì kiếm pháp của Túc Lê vẫn chỉ dừng ở giai đoạn cơ bản, không hiện kiếm ý, cũng không tạo được kiếm vực. Ngài cho cậu ấy điểm cao thì về sau gặp tu sĩ còn xuất sắc hơn biết chấm thế nào, hành vi này sẽ là bất công." Thích trưởng lão giải thích: "Đây là cuộc thi mà tất cả kiếm tu trẻ tuổi trong thiên hạ theo dõi. Lý thuyết thì cậu ấy thông qua, nhưng thực tiễn phải căn cứ vào tài năng kiếm pháp. Nếu chấm cao sẽ khó mà thuyết phục quần chúng."

Hai người khăng khăng mỗi người một ý, mãi chưa có kết quả.

[Lâu thế.]

[Thật ra vẫn chỉ là cơ bản, cơ bản của cậu ấy xuất sắc thật, nhưng khó chấm quá.]

[Đúng rồi, cậu ấy không có kiếm pháp tự sáng tạo, cũng không có kiếm vực. Để mà so sánh thì Túc Lê kiểu như dùng cộng trừ làm bài tập ứng dụng vậy, nhưng các kiếm tu khác có thể dùng phép nhân nhanh gọn hơn nhiều. Tôi cảm giác giám khảo sẽ chấm điểm kĩ thuật cao hơn, cơ bản suy cho cùng chỉ là bước đầu của kĩ thuật thôi.]

[Tôi lại không cho là như vậy, tôi cảm thấy năng lực của cậu ấy rất xuất chúng. Mấy người nghĩ thử đi Túc Lê mới mấy tuổi, thi kiếm pháp cũng không nên chấm quá gắt, cậu ấy thật sự là thiên tài.]

Mà khi Trương Thủ Không chuẩn bị công bố kết quả, bỗng có ý kiến tới từ chính ban tổ chức.

--- Có người trong ban tổ chức nghi ngờ thân phận của Túc Lê.

-

Trong ban tổ chức cũng có rất nhiều người chú ý bài thi kiếm pháp của Túc Lê.

Đây là tuyển thủ trẻ nhất trong các thể loại thi đấu của giới tu đạo nhiều năm qua, kỉ lục trước chính là Thần Loan Điểu Túc Úc còn nhỏ đã có thể chiến thắng một đám cường giả ở giải đấu của Yêu tộc. Mà giờ em trai cậu ta tham gia hội võ đạo lớn nhất giới tu đạo, cũng dùng năng lực ngoài dự đoán của tất cả mọi người thắng được sự chú ý. Cậu ấy không phải người lợi hại nhất, lại là tuyển thủ đáng chú ý nhất.

Ban tổ chức không can thiệp vào giai đoạn thứ hai, nhưng nghe được Trương Thủ Không muốn chấm điểm cao cho Túc Lê, có người không nhịn được chất vấn.

Kiếm pháp cơ bản của Túc Lê đúng là lợi hại, nhưng thằng bé mới 8 tuổi đã có khả năng như vậy, không thầy không tiếng tăm, quả thực khiến người ta hoài nghi.

Nên khi hầu hết đều đang tán thưởng thiên phú của Túc Lê, một tiếng phản đối vang lên trong góc.

Tiếng phản đối tới từ nhà họ Vương của giới tu đạo Nhân tộc. Hai nhà Vương Tôn thân thiết nhiều năm, giai đoạn đầu Tôn lão tiên sinh vì can thiệp quá nhiều mà tạm thời bị cắt chức, Vương lão phu nhân đã từng cố gắng tranh luận cho lão, nhưng đều bị minh chủ bác bỏ. Lần này là thi kiếm pháp, cháu trai bị Túc Lê dùng kiếm pháp cơ bản sỉ nhục, Vương lão phu nhân vốn đã ngồi không yên. Bà ta nói: "Theo ta được biết, đứa bé Túc Lê kia tu luyện chưa tới 10 năm, trận pháp thì còn có thể dùng truyền thừa để giải thích, nhưng một đứa trẻ như vậy thời gian học kiếm cũng hữu hạn. Không nghe nói gì, cũng không thấy có sư phụ, ai có thể đạt được thành tựu như thế? Ta không tin tài năng tuyệt thế, ta hoài nghi đứa bé này bị đoạt xác. Mặc dù bề ngoài là con nít, linh hồn bên trong có khi lại là của ác quỷ."

Minh chủ trầm giọng: "Vương lão phu nhân, bà xác nhận muốn nói như vậy?"

Vương lão phu nhân nói tiếp: "Chư vị chẳng lẽ không thấy lạ ư? Ở đây cũng không thiếu kiếm tu, ai cũng biết học kiếm không dễ, vung kiếm 10 năm chưa chắc đã thành chiêu. Một đứa nhỏ như thế lấy bản lĩnh từ đâu?"

Có trận tu lên tiếng: "Cậu ấy có truyền thừa trận pháp, có khi phản tổ cũng được truyền thừa kiếm pháp..."

"Đại sư đừng đùa. Yêu tộc chúng ta đúng là có truyền thừa, nhưng ta chưa từng nghe nói truyền thừa có thể truyền hai thứ cùng lúc." Một vị Yêu tộc ngồi trên cao lên tiếng: "Ta cảm thấy ý kiến của Vương lão phu nhân cũng không phải là vô lý. Thiên phú của đứa nhỏ này rất cao, tố chất cũng tốt... Một thiên tài như vậy, nếu là đại năng trong truyền thuyết chuyển thế thì chúng ta có thể coi là trường hợp đặc biệt. Nhưng nếu là đoạt xác, cái này không thể được tha thứ ở giới tu đạo."

"Minh chủ, chi bằng dùng Đá Đo Hồn kiểm tra?"

Tin tức này truyền đến sân thi đấu, các tu sĩ lẫn khán giả đều sửng sốt, ban tổ chức hoài nghi Túc Lê bị người ta đoạt xác?

Không phải bọn họ không nghĩ đến tình huống này, dù sao thiên tài quá ít, tài năng kinh người như Túc Lê quả thật khiến người ta khó có thể tin. Nhưng Túc Lê là con nhà họ Túc, hai vợ chồng Túc Thanh Phong Túc Dư Đường cũng không phải dạng hiền lành, bọn họ lại chịu khoan dung cho việc con mình bị cướp xác? Cái này về tình về lý đều không ổn. Nhưng biết đâu có bí mật gì đó, nếu là vậy, đây chẳng phải là bí mật chấn động toàn giới tu đạo sao?

[Đoạt xác?!]

[Nếu là thật thì chẳng phải nhà họ Túc...]

[Tôi bắt đầu sợ rồi nha.]

[Không thể nào, đứa bé kia thế nào chúng ta đều thấy ở trong mắt, sao có thể là đoạt xác.]

[Tôi tin tưởng Túc Lê.]

Tất cả xôn xao, Trương Thủ Không nghe vậy cũng không tin, nói thẳng: "Ta tin tưởng đứa nhỏ này."

Nhân viên được ban tổ chức ra lệnh mang Đá Đo Hồn tới nói: "Trương môn chủ, nếu Túc Lê bị đoạt xác thì chuyện này cần xử lý nghiêm khắc. Đoạt xác ở giới tu đạo là cấm kị không thể được khoan nhượng."

Hội võ đạo hạn chế tu sĩ tham gia chỉ được có tu vi cao nhất là 500 năm, nhưng 500 năm này là căn cứ vào tuổi cơ thể của tu sĩ để xác định.

Các loại kì ngộ ở giới tu đạo, kể cả trường hợp đặc biệt như phản tổ hay truyền thừa, đều không bị hạn chế. Bởi vì cơ thể tu hành và thần hồn tu hành là nhất trí, cùng tiến cùng lùi. Dù anh có đặc biệt tới mấy thì cũng sẽ bị tu vi hạn chế, vì tu hành là phải tích lũy từng bước một. Tu sĩ tới đây tham dự hội võ đạo cũng không thiếu Yêu tộc phản tổ truyền thừa, người của gia tộc lớn có vận số trời ban, tán tu nhận được bí cảnh truyền thừa... Đây đều là những trường hợp đặc biệt của đặc biệt, và cũng phù hợp với quy tắc của đất trời, thế nên họ đều được cho phép tham gia.

Chỉ có một loại là cấm tuyệt đối, thậm chí sẽ bị giới tu đạo truy nã toàn diện.

Đó chính là đoạt xác.

Đá Đo Hồn vì thế mà tồn tại, nó dùng để kiểm tra độ xứng đôi của thần hồn và thể xác. Nếu thần hồn và thể xác có cùng nguồn gốc, tất nhiên sẽ thông qua, tảng đá sẽ hiện màu vàng kim chứng tỏ chính thống.

Nếu là bị người đoạt xác, thần hồn và thể xác có dung hợp thì cũng sẽ xuất hiện phản ứng bài xích, tảng đá sẽ hiện màu đen.

Trương môn chủ im lặng, Thích trưởng lão thấy thế đành phải hỏi Túc Lê: "Bé con, con có đồng ý đáp lại lần chất vấn này không?"

Tất cả nhìn về phía Túc Lê.

Túc Lê thu kiếm, rất thản nhiên đáp: "Được thôi."

"Có điều..." Túc Lê nhìn về phía viên đá dùng để kết nối ban tổ chức với sân thi đấu: "Nếu ta được minh oan, xin hội võ đạo hãy chứng nhận cho ta, để tránh kẻ có lòng lại tiếp tục vô cớ sinh sự."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.