Cơm nước xong xuôi, Tô Minh Hi xung phong nhận việc cho mọi thứ vào máy rửa bát, Chu Hành Tuấn về thư phòng làm việc. Tô Minh Hi lấy balo trên sofa lên, tính về phòng ngủ chính thì Dung Thanh Đường gọi điện.
Giọng Dung Thanh Đường hơi khàn: “Bé Hi đi đâu rồi?”
Tô Minh Hi xấu hổ ho khan: “Về nhà Chu Hành Tuấn.”
Dung Thanh Đường nâng tông giọng: “Mày nói gì cơ? Mày giãy đành đạch đòi ly hôn cơ mà?”
Tô Minh Hi chột dạ, chỉ sợ lỡ như Chu Hành Tuấn nghe được, đi vào góc nhỏ giọng: “Anh ấy xin lỗi tao rồi, có ai vừa lấy nhau một ngày đã ly hôn không?”
Dung Thanh Đường giận đùng đùng: “Mệt vãi nồi với mày, hại tao tưởng mày đòi bỏ chồng thật cơ, tìm cả cún con Alpha với luật sư luôn rồi.”
Nói xong, cậu ta nhỏ giọng hỏi: “Tô Minh Hi à, chẳng lẽ mày yêu anh ta rồi?”
Tô Minh Hi hừ lạnh: “Dù pheromone khiến tao động lòng, còn khướt tao mới tha thứ cho vụ ấy.”
“Hửm? Sao nào?”
Nếu bô bô kể ra, chuyện cậu là bé mèo lông dài cũng bại lộ…
Tô Minh Hi vội nói sang chuyện khác: “Chu Hành Tuấn đối xử với tao rất tốt, nhưng anh ta không yêu tao.”
Dung Thanh Đường chua lét: “Anh ta đối xử tốt với mày, chứng tỏ anh ta thích mày còn gì? Nếu chúng ta là bạn, xin đừng bón cơm chó cho tao nữa, xin đấy.”
Tô Minh Hi giải thích: “Tốt với tao vì quan hệ làm ăn thôi, anh ta nghĩ đối xử tốt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-omega-co-y-xau-gi-dau/3484635/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.