Mùi hoa hồng thơm ngát thoang thoảng trong khoang xe, Tô Minh Hi đặt bó hoa đặt xuống ghế sau, ngồi xuống ghế phụ.
Chu Hành Tuấn chưa mở máy, Tô Minh Hi nghiêng đầu nhìn: “Sao thế ạ?”
Chu Hành Tuấn nhìn thẳng về phía trước: “Tôi hi vọng em sẽ lắng nghe nguyên nhân vì sao tôi muốn kết hôn, nếu em cảm thấy không đồng tình, tôi sẽ đưa em quay về nhà họ Tô.”
Tô Minh Hi bối rối giật mình, cụp hàng mi dài như lông vũ, nhẹ giọng đáp: “Vâng.”
Chu Hành Tuấn hít một hơi: “Chắc em biết ông già nhà tôi đúng không, lão ta tên Chu Hạc Thiên. Lão ta và mẹ của tôi kết hôn với chỉ số xứng đôi 100%, kết hôn thương nghiệp.”
Tô Minh Hi hiểu vài phần, cha mẹ Chu Hành Tuấn và họ không khác nhau là mấy, mà nghe cái giọng điệu gọi “ông già” và “mẹ” thì biết quan hệ trong gia đình này ra sao.
“Lão ta lấy vợ chỉ để sinh ra người thừa kế càng ưu tú hơn, xác suất mang thai sau khi đánh dấu hoàn toàn sẽ càng cao, lão ta không ngần ngại đánh dấu mẹ ngay sau đêm tân hôn.”
“Mẹ nghĩ lão yêu mẹ, bà chỉ vừa thành niên, vừa lấy chồng đã có con là tôi.”
Thiếu nữ ngây thơ phát hiện mình có con, bà cũng tính toán sinh con sớm. Bà nuôi mộng đi học Đại học, bác sĩ khuyên bà thân thể yếu nên dễ đẻ non, tốt nhất nên tĩnh dưỡng thêm rồi sinh tiếp.
Chu Hạc Thiên là dòng con buôn máu lạnh, khi còn bé lão đã bỏ rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-meo-omega-co-y-xau-gi-dau/3484634/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.