19,
Chu sa giữa mày Phong Vô Trần động đậy một chút.
Nếu không có một đôi tuệ nhãn nhìn rõ rõ luân hồi, hắn sẽ cho rằng tiểu yêu tinh này có tâm tư khác, tính kế câu dẫn hắn.
Nhưng mà lại không phải.
20,
Hai cái đầu v* hơi phấn hồng nhú lên trên da thịt trắng nõn, như hai cánh hoa mai rơi trên làn tuyết.
Mà lại nở nang hơn hoa mai.
Cũng thơm ngọt hơn hoa mai.
20.5,
Lúc đầu Phong Vô Trần nói chỉ nếm thử.
Nhưng vừa mới ngậm vào, lại không nỡ buông ra.
Sao lại có bé con ngọt ngào như vậy?
Hắn ngậm đầu v* thanh tú, liếm một cái, lại mút một cái, dùng răng cửa nhẹ nhàng nhay cắn, dùng đầu lưỡi khảy qua khảy lại, chơi từ kẹo bông gòn vị dâu hơi hồng thành kẹo trái cây đỏ tươi.
Bạch Thỏ Đường lúc đầu còn yếu ớt mà tránh né, tay chống vào vai Phong Vô Trần, ý đồ đẩy hắn ra, đứt quãng phản kháng, "Thượng tiên đại nhân… đừng mà, ngứa quá, kì lạ quá..."
Chỉ chốc lát sau, cánh tay đặt trên vai Phong Vô Trần đã không còn sức, chỉ yếu ớt vắt lên, ấm thanh phản đối cũng không còn. Lại chỉ trong chốc lát, ngón tay dần dần nắm chặt lấy áo ngoài Phong Vô Trần, càng nắm càng chặt, cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt khó nhịn.
Phong Vô Trần càng bị trêu chọc đến lửa nóng hừng hực.
Một phen kéo quần Bạch Thỏ Đường xuống, lộ ra đôi chân thon dài.
"Thượng… Thượng tiên đại nhân!"
Bạch Thỏ Đường hít sâu một hơi, kinh hô ra tiếng —— tới nước này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-keo-sua/910782/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.