10, 
"A? Chỗ nào ngọt?" Phong Vô Trần nheo mắt. 
"Hình như là, chỗ, chỗ nào cũng, cũng, cũng ngọt…" 
"Ngọt đến mức nào?" Phong Vô Trần truy hỏi. 
"Ô… Ưm…" 
Bạch Thỏ Đường —— khi đó chưa tên là Bạch Thỏ Đường, chỉ là tiểu yêu tinh không có tên —— không biết trả lời thế nào. 
Cúi đầu chân trái dẫm chân phải. 
Một lát sau lại giương mắt, thấy Phong Vô Trần vẫn cười tủm tỉm chờ đợi, cậu chỉ có thể khẽ cắn môi nâng tay, đưa đến bên môi Phong Vô Trần. 
Phong Vô Trần lại không làm gì tiếp. 
Mi mắt cong cong tiến sát lại một chút, hạ giọng hỏi, "Không phải nói là chỗ nào cũng ngọt sao? Chỉ đưa một tay thôi à?" 
Bạch Thỏ Đường sửng sốt, mơ màng đưa một tay khác lên. 
Phong Vô Trần nắm lấy cánh tay nhu nhược như không xương của cậu. 
Hơi cúi đầu, híp nửa mắt, nhìn chằm chằm tiểu yêu tinh vì kinh hoảng mà đôi mắt to tròn trừng lớn, vươn đầu lưỡi ra, liếm một cái lên đầu ngón tay trơn mềm của cậu. 
Tiểu yêu tinh rùng mình, nhẹ nhàng "A" một tiếng, rồi lại nhanh chóng cắn môi dưới. 
Phong Vô Trần không đợi cậu lấy lại tinh thần, hôn vào lòng bàn tay cậu, men theo hôn đến cổ tay... 
Chạm vào một cái, Bạch Thỏ Đường liền run lên. 
Vuốt lên một chút, mặt Bạch Thỏ Đường lại hồng thêm một chút. 
Chờ môi Phong Vô Trần rời khỏi cổ tay cậu, cổ và tay Bạch Thỏ Đường đã đỏ ửng, biến thành một viên kẹo sữa vị dâu. Hai chân run lẩy bẩy, đứng không nổi. 
Phong Vô Trần cười càng sâu, "Thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-keo-sua/910781/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.