-------------------
Sau đó lão quản gia nói: "Thiếu gia không có ý thức, tôi chỉ đi thông báo cho cậu ấy biết, bởi vì bất luận có quyết định, tôi đều sẽ nói với thiếu gia một tiếng, chỉ có vậy thôi."
Đinh Trình Hâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó gật đầu.
Sau đó lão quản gia thật sự đi nói với thiếu gia.
Đinh Trình Hâm không dám đi theo vào trong, mà đứng ở bên ngoài chột dạ chờ đợi kết quả.
Chẳng qua bao lâu lão quản gia đã đi ra k, ông ta nói với Đinh Trình Hâm: "Thiếu gia đã quen được cậu chăm sóc rồi, cậu cứ ở lại tiếp tục chăm sóc thiếu gia đi, cậu học đại học xong cũng không kiếm được bao nhiêu tiền đâu, chỉ cần cậu chăm sóc thiếu gia thật tốt, sau này cả thôn trang này sẽ là của cậu."
Ý của lão quản gia là không cho Đinh Trình Hâm đi học, sau này phải ở lại đây chăm sóc cho thiếu gia.
Đối với tin tức này, Đinh Trình Hâm vừa cảm thấy vui mừng vừa chua xót, nhưng điều khiến cậu tò mò là những lời này là ý của quản gia hay là ý của thiếu gia.
Đinh Trình Hâm thấy lão quản gia cũng đã già, không thể chăm sóc thiếu gia được nữa, cuối cùng vẫn đồng ý sẽ tiếp tục ở lại chăm sóc thiếu gia.
Dù Đinh Trình Hâm đã tìm được vé ăn dài hạn cho mình, hơn nữa còn là vé ăn giá trị cao, một tháng cũng kiếm được vài vạn, cao gấp nhiều lần so với đi làm việc ở nơi khác, nhưng Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-hau-dam-dang-duoc-anh-chong-thuc-vat-sung-tan-troi-/3598262/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.