Lúc Vân Tri lên năm tư thì được sắp xếp tới thực tập ở một trụ sở huấn luyện quân khuyển nào đó.
Trụ sở hẻo lánh cũng cách nhà khá gần, lái xe tầm 40 phút là tới.
Vì để tiện đi làm Vân Tri còn đi thi cả bằng lái, nhưng vì lá gan của cô quá nhỏ nên mỗi lần đi làm hay tan tầm thì vẫn phải dựa vào tài xế đưa đón mà Lộ Tinh Minh mời đến tạm thời.
Tuy rằng quy mô của tòa nhà trụ sở huấn khuyển không quá lớn, nhưng công việc mỗi ngày lại rất nhiều và nặng nề.
Công việc đầu tiên khi Vân Tri tới làm chính là quét dọn chuồng chó, tiếp theo là tiến hành kiểm tra chó theo thông lệ. Nếu gặp cuộc phẫu thuật, thì vì là trợ lý của bác sĩ thú y nên cô phải trợ giúp bác sĩ thú y tiến hành phẫu thuật. Rủi mà gặp phải con nào tính hung, thì bị cắn là chuyện thường.
Các bạn học đều nói cô là vận rủi tám đời mới bị phân đến chỗ chim không thèm ỉa như vậy, nhưng Vân Tri lại rất thích nơi đó.
Có lẽ bởi vì đang nuôi Tắc Ông Thất Mã nên cô rất yêu thích chó, càng khỏi phải nói đến loại quân khuyển oai phong lẫm liệt này, nên có thể làm việc cho chúng nó chính là vinh hạnh của cô.
Vân Tri chăm chỉ, chịu thương chịu khó phục vụ chó mỗi ngày, và sự nhiệt tình của cô dần dần cũng được đến đáp. Thái độ của nhóm mấy con chó đối với cô đã chuyển từ phòng bị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466224/chuong-95.html