Editor: Thùy Linh
Lúc Vân Tri trở về, cô cảm giác mọi người nhìn cô một cách khác thường, đặc biệt là Ngô Chinh, thấy cô thì như chuột thấy mèo lẩn trốn đi.
Vân Tri chưa kịp làm gì thì thấy một nam sinh đi tới, vẻ mặt thấp thỏm lo sợ.
“Vân, Vân tỷ.”
Vân Tri nhìn xung quanh, sau đó chỉ chính mình: “Cậu kêu mình à?”
Nam sinh gật đầu: “Vân tỷ, chủ nhiệm lớp kêu chị lên văn phòng một chuyến.”
Vân Tri lộp bộp trong lòng.
Cô bị kêu lên văn phòng.
Nam sinh nhìn cô bất an, an ủi nói: “Vân tỷ, đừng hoảng hốt, chủ nhiệm lớp chỉ hỏi một chút chuyện thôi, chắc sẽ không phạt gì đâu.”
Đạo lý đều hiểu.
Nhưng mà…
“Cậu đừng gọi mình là Vân tỷ.” Năm nay cô cũng chưa thành niên, so với bọn họ thì ngày sinh còn nhỏ hơn, tự nhiên gọi là Vân tỷ cảm thấy quái lạ.
“Sao mà được.” Nam sinh xua tay, “Chúng tôi thương lượng rồi, về sau lớp 11-10 trừ Lộ ca ra thì tất cả mọi người đều nghe lời Vân tỷ, nếu có người làm chị không thoải mái, chỉ cần gọi một tiếng, các anh em sẽ giúp chị không tiếc mạng sống, đạo nghĩa không thể chối từ!”
Sự việc Vân Tri ở nhà ăn làm cho cô càng thêm hung mãnh, không thể không làm người ta bội phục. Huống chi Lộ Tinh Minh còn bên phía cô, người sáng suốt đều biết nên làm gì.
Vân Tri cứng họng.
Mới bao lâu mà cô từ người xuất gia thành chị đại trong lớp?
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466061/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.