Editor: Thùy Linh
Sức nóng trên người Lộ Tinh Minh nhanh chóng tan đi, con ngươi đen nhánh một mảnh, môi tinh tế thẳng tắp.
Tròng mắt Vân Tri di chuyển, ngón tay rũ xuống siết chặt góc áo.
… Cô nói sai rồi.
Vân Tri cắn môi dưới, bất an tránh thoát tầm mắt Lộ Tinh Minh.
Sau vài giây yên lặng, Lộ Tinh Minh cười, ánh mắt không rõ, “Hình như cậu và Hàn Lệ rất thân nhau.”
Vân Tri tự giác gật đầu.
Là rất thân là đằng khác, đó là cháu trai của cô.
Cái gật đầu của cô làm sắc mặt Lộ Tinh Minh tăm tối vài phần.
“Vậy cậu có biết vết thương này là do nó làm không?” Lộ Tinh Minh chỉ trên mặt, lại quơ quơ tay.
Vân Tri nhỏ giọng nói: “Mình biết…”
“Biết?” Lộ Tinh Minh nhướng mày, hừ cười, “Nói vậy là hôm nay cậu tìm tôi là để trả nợ cho bạn trai à?”
Bạn trai?
Vân Tri luống cuống, tay nhỏ quơ loạn xạ: “Không phải không phải, mình không phải là bạn gái của Hàn Lệ, mình chỉ ở chung nhà với cậu ấy thôi.”
“…”
Không khí càng trầm thấp hơn so với lúc nãy.
“Ý mình là, mình từ trên núi xuống, không có chỗ ở nên…”
Vân Tri cảm giác chính mình càng bôi càng đen, giọng nói cũng càng nhỏ: “Dù sao cũng không phải như cậu nghĩ đâu…”
Biểu tình Lộ Tinh Minh buông lỏng.
“Nhưng cậu phải nhớ kỹ là bôi thuốc đấy.” Vân Tri chậm rãi ngước mắt lên, thấy Lộ Tinh Minh không có dấu hiệu tức giận mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2466052/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.