Cận Tri Dực vừa thấy anh trai là sốt sắng nói ngay.
Sau đó, anh ta nói hết cho Cận Tri Thận biết sự thật nghe từ Giang Chn.
Sau khi nghe xong, Cận Tri Thận kích động đến mức đầu ngón tay run rẩy không ngừng.
Vốn dĩ anh không hề quan tâm đến quá khứ của Giang Tiêu Tiêu, bây giờ biết rõ chân tướng anh càng đau lòng hơn.
“Sao cô ấy lại ngốc nghếch như vậy?” Cận Tri Thận nhắm mắt cười khổ.
Phổi như bị thứ gì đó đâm phải, chỉ hít thở thôi cũng thấy đau.
Vì chuyện này mà cô luôn tự ti, cảm thấy không xứng với anh, vì vậy mới lựa chọn bỏ đi.
Cô cũng là người bị hại mà, không phải sao?
Cận Tri Thận hối hận.
Anh hối hận vì đã không điều tra rõ ràng mọi chuyện, cho rằng như vậy là tôn trọng cô, sau khi sự việc bại lộ, anh lại để cô một mình gánh chịu và đối mặt Anh đúng là một tên khốn!
Cận Tri Dực cũng rất khó chịu khi thấy anh trai đang quay cuồng trong trong hối hận.
“Anh, anh đừng tự trách mình, chẳng ai ngờ chân tướng sự việc lại là như thế.”
Nói tới đây, Cận Tri Dực lạnh lùng hừ mũi rồi giận dữ mắng: “Tất cả là tại nhà họ Giang, tại tên cáo già Giang Chấn. Nếu năm đó ông ta chịu cho chị dâu tiền thì chị ấy có bị ép đến bước đường đó không?”
“Có câu hổ dữ không ăn thịt con, em thấy ông ta còn không bằng cầm thú!”
Nếu bây giờ Giang Chan có mặt ở đây, Cận Tri Dực nhất định sẽ đấm ông ta thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685694/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.