Điều Giang Chấn nói là sự thật, đúng là chị dâu không muốn gặp ba, ruột chút nào.
Cận Tri Dực trầm ngâm một lúc rồi mới lên tiếng: “Được, tôi tạm tin chuyện ông không giúp chị dâu tôi bỏ đi. Tuy nhiên, ông không thể nói mình không biết chuyện hăm năm trước được.”
“Tôi.”
“Từ từ, tôi vẫn chưa nói hết.” Cận Tri Dực giơ tay ngăn cản ông ta nói tiếp Giang Chấn bỗng dấy lên dự cảm không lành, căng thẳng nhìn anh ta.
Cận Tri Dực bỗng bật cười: “Quên không nói cho ông biết những vệ sĩ đây đã trải qua khóa huấn luyện nghiêm ngặt, đánh người chỉ để lại nội thương, tuyệt đối không có ngoại thương đâu.”
Giọng điệu của anh ta như đang kể một câu chuyện bình thường nhưng Giang Chẩn lại nghe ra lời đe dọa trắng trợn.
Ông ta đảo mắt rồi nở nụ cười nịnh nọt: “Cậu hai, có gì chúng ta cứ từ từ nói, cậu muốn tôi nói gì tôi sẽ nói nấy.”
Cận, Tri Dực hài lòng: “Ông biết điều sớm hơn một chút có phải là tốt hơn không, đỡ mất công tôi bắt ông đến đây.”
“Cậu hai, cậu muốn biết chuyện gì?” Giang Chấn hỏi.
“Có thật là chị dâu tôi đã sinh con trước khi cưới không.”
Cận Tri Dực vẫn còn ôm tâm lý may mắn, cảm thấy chuyện này chỉ là do có người ác ý vu oan cho chị dâu.
“À!” Giang Chấn thở dài.
Cận Tri Dực nhíu mày: “Ông thở dài cái gì?”
“Tôi tự cảm thấy hổ thẹn vì không dạy bảo con gái cho tốt.” Giang Chấn “hổ thẹn” cúi đầu, vừa vặn che giấu ánh mắt gian xảo của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685693/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.