Cố Khái Đường thấy phản ứng Đậu Tranh thì liền hiểu, hắn hít vào một hơi khí lạnh, đưa mũ thạc sĩ lại cho ba mẹ và Cố Khái Mai, hỏi: "Có thấy Tiểu Dã không?"
Ba mẹ Cố vốn đang nói chuyện với thầy hướng dẫn của Cố Khái Đường, vừa nghe lời này, liền vội vàng nói: "Hả? Tiểu Dã đâu?"
Cố Khái Đường cau mày: "Đừng hỏi con, mau tìm."
Đoàn người vốn định đến nhà hàng ăn cơm, hiện tại cũng không còn tâm trí đi ăn nửa, tìm kiếm ở phụ cận hội trường hơn một giờ cũng không thấy bóng dáng Tiểu Dã.
Cố Khái Đường gấp đến độ giọng cũng nghẹn lại, hắn thấy cứ tìm như thế cũng không được, vội vã chạy tới phòng phát thanh tìm người.
Nhân viên công tác nói: "Cậu đừng gấp, ở trong sân trường không khó tìm đâu."
Cố Khái Đường nói: "Tôi sợ bị người ta ôm đi mất... chết tiệt, đều tại tôi."
Người nọ nhìn biểu tình của Cố Khái Đường, không khỏi có chút đồng tình.
Vạn hạnh chính là, phát thanh phát huy tác dụng rất nhanh, học tỷ của Cố Khái Đường gọi điện thoại cho hắn, nói bây giờ Tiểu Dã đang ở chỗ canteen cùng cô.
"..."
Cố Khái Đường thoáng cái thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi tâm tình quá kích động, tay hắn vẫn run rẩy, không còn hơi sức hỏi học tỷ vì sao không sớm gọi điện thoại cho mình. Cố Khái Đường trì hoãn một hồi, lúc có thể đi được mới nói cảm ơn với nhân viên, chạy đến canteen.
Ở trên đường đi, Cố Khái Đường gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353671/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.