Kiều Phong Khang lắc đầu, anh không hề kinh ngạc.
Không cần nghĩ là biết đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là lúc trẻ không ly hôn, đến tuổi này rồi còn giày vò gì nữa?
Huống chi.
Ngay cả Lâm Vân Thanh cũng đã trở về với cát bụi.
“Có phải là em biết gì không?” Kiều Nam Thành hỏi.
“Không. Trước giờ ông cụ không có nói với em chuyện này. Hơn nữa gần đây em cũng chưa về nhà cũ”
Sau khi nói chuyện với bà cụ hôm đó thì Kiều Phong Khang chưa về lần nào.
“Sau khi ông cụ và bà cụ nói chuyện ly hôn thì bà cụ đã chuyển khỏi nhà cũ. Lúc trước chị cả cũng nói với anh là sức khỏe của bà cụ không được tốt, bây giờ chị ấy và Quốc Thiên đã qua đó.”
Kiều Phong Khang nghe thế thì nhíu mày.
Trước kia sức khỏe của bà cụ vốn yếu, bây giờ ông cụ lại đưa ra chuyện ly hôn. Bà ấy lại rất cao ngạo, chỉ sợ là khó thể chịu đựng được.
“Khám chưa? Bác sĩ nói sao?”
Kiều Nam Thành thở dài: “Không tốt lắm. dù sao cũng lớn tuổi rồi.”
“…”Kiều Phong Khang im lặng, anh không nói thêm gì nữa. Anh hai đã chạy vội về từ nước Mỹ thì có thể thấy tình trạng của bà cụ xấu đến đâu.
Kiều Nam Thành liếc anh một cái: “Anh nghe nói là chuyện của Du Ảnh Tuyết mà em đã cãi nhau với bà cụ. Nhưng bây giờ là lúc đặc biệt, em đừng nói gì chọc giận bà ấy”
“. Em biết rồi.”
Sau khi im lặng một lúc lâu thì Kiều Phong Khang mới trả lời ông ta.
Xe đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243298/chuong-254.html