“Chú đừng nói mẹ cháu như vậy. Cho dù thế nào, bà ấy cũng là mẹ cháu. Vừa nãy cũng không phải mẹ ép cháu quỳ, là tự cháu…” Kiều Phong Khang dở khóc dở cười. Cho nên, ở trong mắt cô, tính tình anh tệ như vậy sao? T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất. “Biết rôi, nhanh đi ra ngoài đi. Người lớn nói chuyện, con nít không được nghe” Anh yêu chiều vỗ vỗ đầu cô, cho Du Ánh Tuyết một ánh mắt an tâm đi. “Vậy được rồi” Du Ánh Tuyết lập tức nghe lời. Giao cho anh đúng là một lựa chọn đúng đắn. Mắt Kiều Phong Khang lại nhìn xuống đầu gối của cô, dặn dò: “Lấy cái ghế dựa bên ngoài ra mà ngôi, rồi xoa đầu gối đi” “Dạ” Du Ánh Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, rồi nhìn mẹ một cái, cuối cùng mới đẩy cửa đi ra ngoài. Anh rũ mắt lạnh nhạt nhìn Lâm Vân Thanh, nhưng khí phách kiên nghị trong ánh mắt và giọng nói lại không chút nào giảm bớt: “Du Ánh Tuyết là người phụ nữ của tôi, cho dù có phải đánh đổi cả thiên hạ to lớn tôi cũng không từ bỏ, tôi nhất định phải có được cô ấy!” “Đây là tình yêu của cậu sao?” Lâm Vân Thanh nhíu chặt mày. Ánh mắt Kiêu Phòng Kinh càng nặng nề, mấp máy đôi môi mỏng rồi nói: “Trên đời này, không có một ai yêu cô ấy hơn tôi!” Anh hơi ngừng lại, rồi bổ sung thêm ba chữ: “Bao gồm dì!” Trịnh trọng, kiên định như vậy, lại còn thành tâm đến thế. Lâm Vân Thanh nghe thấy những lời này cũng cảm thấy chấn động. Người đàn ông này đã nói
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]